Một đêm
một nỗi
buồn tàn
Sáng nhìn nước cỏ kinh hoàng đò đêm
Nhẹ tôi và nặng trĩu em
Ngón tay trắng suất một đêm sông
Thấy Trăng sao ẩn hiện vào mây
Tôi em một chuyến đò đầy lặng trôi
Chợt va vào đám bèo xuôi
Cánh buồm vấp phải một đôi tiếng gà
Ở đầu tháng Tám nắng ra
Bình minh
vàng giữa
em và
sông sâu.