Tặng Vương Toàn

Phách rụng song song nhạc xuống chìm
Tiếng ca bừng nổi giữa chừng đêm.
“Canh khuya đưa khách...” Lời gieo ngọc;
Mơ gái Tầm Dương thoảng áo xiêm.
Ai lạ nghìn thu, xa tám cõi,
Sen vàng như động phía châu liêm.
Nao nao khói biếc hài thương nữ;
Trở gối, hoa lệ rụng trắng thềm.


Bài thơ in lần đầu trong tập Thơ say (1940) với tiêu đề Nghe hát và hai câu đầu là “Phách ngọt đàn say nệm khói êm, Tiếng ca buồn nổi giữa chừng đêm”, sau được sửa lại là Gối mộng và hai câu đầu như ở đây khi in tập Mây (1943).

[Thông tin 3 nguồn tham khảo đã được ẩn]