Chưa có đánh giá nào
Đăng ngày 26/02/2019 01:18, số lượt xem: 270

Ôi, những người dân chân trần áo vải
Những con tàu vỏ gỗ, mái tranh tre
Mang trọng trách thiêng liêng và vĩ đại
Có thể đi mà mãi mãi không về.

Thời bình dị chỉ miếng cơm, con cá
Lúc lâm nguy là độc lập, chủ quyền.
Suốt cuộc đời đầy cam go, vất vả
Chống chèo hoài với bão tố triền miên.

Không lý luận về tinh thần yêu nước
Chẳng băn khoăn với chữ nhẫn, chữ tâm.
Trên mặt biển, luôn xông lên phía trước
Đánh cá là đánh lũ giặc ngoại xâm.

Xong mùa vụ, hết can qua, sóng gió
Lại lãng quên trong lặng lẽ, âm thầm.
Ôi, những người dân chân trần áo vải
Làm nên và giữ vững biển Việt Nam.

Hà Nội, 12/05/2014.