芳儀怨
金陵宮殿春霏微,
江南花發鷓鴣飛。
風流國主家千口,
十五吹簫粉黛稀。
滿堂詩酒皆詞客,
拭汗爭看平叔白。
後庭一曲風景改,
收淚臨江悲故國。
令公獻籍朝未央。
敕書築第優降王。
魏俘曾不輸織室,
供奉一官來武彊。
秦淮潮水鍾山樹,
塞北江南易懷土。
雙燕清秋夢柏梁,
吹落天涯猶並羽。
相隨未是斷腸悲,
黃河應有卻還時。
寧知翻手一朝事?
咫尺河山不可期。
倉皇三鼓滹沱岸,
良人白馬今誰見?
國亡家破一身存,
薄命如蓬信流轉。
芳儀加我名字新,
教歌遣舞不由人。
採珠拾翠衣裳好,
深紅暗晝驚沙塵。
陰山射虎邊風急,
嘈雜琵琶酒闌泣。
無言數遍天河星,
只有南箕近鄉邑。
當年千指渡江來,
千指不知身獨哀。
中原骨肉又零落,
黃鵠寄意何當回。
生男自有四方志,
女子那知出門事?
君不見李陵椎髻老窮邊,
丈夫漂泊尤堪憐。
Phương Nghi oán
Kim Lăng cung điện xuân phi vi,
Giang Nam hoa phát giá cô phi.
Phong lưu quốc chủ gia thiên khẩu,
Thập ngũ xuy tiêu phấn đại hy.
Mãn đường thi tửu giai từ khách,
.
“” nhất khúc phong cảnh cải,
.
hiến triều Vị Ương.
trúc đệ ưu hàng vương.
tằng bất thâu chức thất,
nhất quan lai Vũ Cương.
Tần Hoài triều thuỷ Chung sơn thụ,
Tái bắc Giang Nam dị hoài thổ.
Song yến thanh thu mộng ,
Xuy lạc thiên nhai do tịnh vũ.
Tương tuỳ vị thị đoạn trường bi,
Hoàng Hà ưng hữu khước hoàn thì.
Ninh tri phiên thủ nhất triều sự?
Chỉ xích hà sơn bất khả kỳ.
Thương hoàng tam cổ ngạn,
Lương nhân bạch mã kim thuỳ kiến?
Quốc vong gia phá nhất thân tồn,
Bạc mệnh như bồng tín lưu chuyển.
gia ngã danh tự tân,
Giáo ca khiển vũ bất do nhân.
Thái châu thập thuý y thường hảo,
Thâm hồng ám trú kinh sa trần.
xạ hổ biên phong cấp,
Tào tạp tỳ bà tửu lan khấp.
Vô ngôn sổ biến Thiên Hà tinh,
Chỉ hữu nam cận hương ấp.
Đương niên thiên chỉ độ giang lai,
Thiên chỉ bất tri thân độc ai.
Trung Nguyên hựu linh lạc,
Hoàng hộc ký ý hà đương hồi.
Sinh nam tự hữu tứ phương chí,
Nữ tử na tri xuất môn sự?
Quân bất kiến: truỳ kết lão cùng biên,
Trượng phu phiêu bạc vưu kham liên.
Dịch nghĩa
Cung điện Kim Lăng xuân sang mưa phủ kín
Đất Giang Nam hoa nở chim giá cô bay
Vua ăn chơi nhà nghìn khẩu
Kén nữ trẻ mười lăm vào thổi tiêu
Hầu tiệc rượu đầy nhà toàn là từ khách cả
Gạt mồ hôi, đua xem da của Bình Thúc trắng
Một khúc “Hậu đình hoa” bộ mặt đất nước thay đỏi
Gạt lệ qua sông, buồn vì mất nước
Lẹnh công dâng sổ sách lên triều đình ở cung Vị Ương
Sắc thư ban ra xây nhà ưu tiên cho vua hàng
Tù bắt được chưa từng sang nhà dệt
Một viên quan cung phụng được phái về đất Vũ Cương
Nước thuỷ triều sông Tần Hoài, cây núi Chung Sơn
Giang Nam lên ải bắc dễ gây nỗi nhớ quê
Thu sang đôi én mơ về đài Bách Lương
Gió thổi trôi dạt tận chân trời vẫn còn chắp cánh
Còn có nhau chưa phải là nỗi đoạn trường
Hoàn Hà rồi cũng có ngày trở lại
Có ngờ đâu việc một triều như trở bàn tay
Đời người gang tấc không thể lường được
Hãi hùng trước mấy hồi trống bên bờ sông Hô Đà
Ngựa trắng của chồng nay không ai còn thấy
Nhà tan nước mất một thân còn lại
Tin câu nói lưu truyền mệnh bạc như mây
Ta lại thêm cái tên mới là Phương Nghi
Dạy ca bắt múa không tự mình
Mạc xiêm áo đẹp, đeo châu ngọc
Mẫu sặc sỡ trông thấy bụi Hồ mà sợ
Gió thổi mạnh bắn hổ Âm Sơn
Ồn ã tiếng tỳ bà rượu tan lại khóc
Lẳng lặng đến sao Thiên Hà
Chỉ có sao Cơ ở phía nam là gần quê
Năm đó qua sông hàng nghìn người
Nghìn người không biết chỉ riêng thân là buồn thương
Ruột thịt ở Trung Nguyên tàn tạ hết
Chim hoàng hộc đưa thư bao giờ cho tới nơi
Sinh con trai tự có chí bốn phương
Con gái biết việc gì ngoài cửa
Bác chẳng thấy: Lý Lăng búi tóc kiểu Hồ, cuối đời thương khóc
Bậc trượng phu phiêu bạt còn đáng thương nữa là.
芳儀怨
Phương Nghi oán
Nỗi oán của Phương Nghi
金陵宮殿春霏微,
Kim Lăng cung điện xuân phi vi,
Cung điện Kim Lăng xuân sang mưa phủ kín
江南花發鷓鴣飛。
Giang Nam hoa phát giá cô phi.
Đất Giang Nam hoa nở chim giá cô bay
風流國主家千口,
Phong lưu quốc chủ gia thiên khẩu,
Vua ăn chơi nhà nghìn khẩu
十五吹簫粉黛稀。
Thập ngũ xuy tiêu phấn đại hy.
Kén nữ trẻ mười lăm vào thổi tiêu
滿堂詩酒皆詞客,
Mãn đường thi tửu giai từ khách,
Hầu tiệc rượu đầy nhà toàn là từ khách cả
拭汗爭看平叔白。
.
Gạt mồ hôi, đua xem da của Bình Thúc trắng
後庭一曲風景改,
“” nhất khúc phong cảnh cải,
Một khúc “Hậu đình hoa” bộ mặt đất nước thay đỏi
收淚臨江悲故國。
.
Gạt lệ qua sông, buồn vì mất nước
令公獻籍朝未央。
hiến triều Vị Ương.
Lẹnh công dâng sổ sách lên triều đình ở cung Vị Ương
敕書築第優降王。
trúc đệ ưu hàng vương.
Sắc thư ban ra xây nhà ưu tiên cho vua hàng
魏俘曾不輸織室,
tằng bất thâu chức thất,
Tù bắt được chưa từng sang nhà dệt
供奉一官來武彊。
nhất quan lai Vũ Cương.
Một viên quan cung phụng được phái về đất Vũ Cương
秦淮潮水鍾山樹,
Tần Hoài triều thuỷ Chung sơn thụ,
Nước thuỷ triều sông Tần Hoài, cây núi Chung Sơn
塞北江南易懷土。
Tái bắc Giang Nam dị hoài thổ.
Giang Nam lên ải bắc dễ gây nỗi nhớ quê
雙燕清秋夢柏梁,
Song yến thanh thu mộng ,
Thu sang đôi én mơ về đài Bách Lương
吹落天涯猶並羽。
Xuy lạc thiên nhai do tịnh vũ.
Gió thổi trôi dạt tận chân trời vẫn còn chắp cánh
相隨未是斷腸悲,
Tương tuỳ vị thị đoạn trường bi,
Còn có nhau chưa phải là nỗi đoạn trường
黃河應有卻還時。
Hoàng Hà ưng hữu khước hoàn thì.
Hoàn Hà rồi cũng có ngày trở lại
寧知翻手一朝事?
Ninh tri phiên thủ nhất triều sự?
Có ngờ đâu việc một triều như trở bàn tay
咫尺河山不可期。
Chỉ xích hà sơn bất khả kỳ.
Đời người gang tấc không thể lường được
倉皇三鼓滹沱岸,
Thương hoàng tam cổ ngạn,
Hãi hùng trước mấy hồi trống bên bờ sông Hô Đà
良人白馬今誰見?
Lương nhân bạch mã kim thuỳ kiến?
Ngựa trắng của chồng nay không ai còn thấy
國亡家破一身存,
Quốc vong gia phá nhất thân tồn,
Nhà tan nước mất một thân còn lại
薄命如蓬信流轉。
Bạc mệnh như bồng tín lưu chuyển.
Tin câu nói lưu truyền mệnh bạc như mây
芳儀加我名字新,
gia ngã danh tự tân,
Ta lại thêm cái tên mới là Phương Nghi
教歌遣舞不由人。
Giáo ca khiển vũ bất do nhân.
Dạy ca bắt múa không tự mình
採珠拾翠衣裳好,
Thái châu thập thuý y thường hảo,
Mạc xiêm áo đẹp, đeo châu ngọc
深紅暗晝驚沙塵。
Thâm hồng ám trú kinh sa trần.
Mẫu sặc sỡ trông thấy bụi Hồ mà sợ
陰山射虎邊風急,
xạ hổ biên phong cấp,
Gió thổi mạnh bắn hổ Âm Sơn
嘈雜琵琶酒闌泣。
Tào tạp tỳ bà tửu lan khấp.
Ồn ã tiếng tỳ bà rượu tan lại khóc
無言數遍天河星,
Vô ngôn sổ biến Thiên Hà tinh,
Lẳng lặng đến sao Thiên Hà
只有南箕近鄉邑。
Chỉ hữu nam cận hương ấp.
Chỉ có sao Cơ ở phía nam là gần quê
當年千指渡江來,
Đương niên thiên chỉ độ giang lai,
Năm đó qua sông hàng nghìn người
千指不知身獨哀。
Thiên chỉ bất tri thân độc ai.
Nghìn người không biết chỉ riêng thân là buồn thương
中原骨肉又零落,
Trung Nguyên hựu linh lạc,
Ruột thịt ở Trung Nguyên tàn tạ hết
黃鵠寄意何當回。
Hoàng hộc ký ý hà đương hồi.
Chim hoàng hộc đưa thư bao giờ cho tới nơi
生男自有四方志,
Sinh nam tự hữu tứ phương chí,
Sinh con trai tự có chí bốn phương
女子那知出門事?
Nữ tử na tri xuất môn sự?
Con gái biết việc gì ngoài cửa
君不見李陵椎髻老窮邊,
Quân bất kiến: truỳ kết lão cùng biên,
Bác chẳng thấy: Lý Lăng búi tóc kiểu Hồ, cuối đời thương khóc
丈夫漂泊尤堪憐。
Trượng phu phiêu bạc vưu kham liên.
Bậc trượng phu phiêu bạt còn đáng thương nữa là.