Hỏi thăm quê quán ở nơi mô?
Không học mà sao cũng gọi đồ[1]?
Ý hẳn người yêu mà gọi thế,
Hay là mẹ đẻ đặt tên cho!
Áo quần đĩnh đạc trông ra cậu,
Ăn nói nhề nhàng nhác giọng Ngô[2].
Hỏi mãi mới ra thằng bán sắt,
Mũi nó gồ gồ trán nó giô.


Chú thích:

[1]
Tức thầy đồ. Ý nói ông Đồ Bốn là thầy đồ giả danh. Tú Xương đã chơi chữ để lỡm ông này. Trong dân gian ở Bắc bộ, tiếng “đồ” có khi được dùng để chỉ “cái ấy” của phụ nữ.
5
[2]
Chỉ ông Đồ Bốn nói lơ lớ giống Hoa kiều.


[Thông tin 1 nguồn tham khảo đã được ẩn]