Thơ » Việt Nam » Cận đại » Trần Tế Xương
Cửa Vũ, ba nghìn sóng nhảy qua[1],
Ai ngờ mũ áo đến ...ba ba[2].
Đầu như lươn đất mà không lấm[3],
Thân tựa xà hang cũng ngó ra[4].
Dưới nước chẳng ưa, ưa trên cạn,
Đất sét không ăn, ăn thịt gà!
Tuy rằng cổ rụt mà không ngỏng,
Hễ cắn ai thì sét mới tha![5]