Thơ » Việt Nam » Nguyễn » Trần Bích San » Vịnh Kiều
Đăng bởi Hà Như vào 08/06/2014 05:58
Đôi ngả minh dương[1] tưởng chắc rồi,
Biết đâu sầu lại trở làm tươi.
Giải oan giọt lệ tuôn dòng nước,
Tác hợp duyên xưa cạn chén mồi[2].
Nào đã dám quên lời ước cũ,
Thế mà vẫn nghĩ kiếp này thôi.
Mười lăm năm ấy nhiều sinh tử,
Mấy nỗi bi hoan khóc lẫn cười.