Em lại ghé qua đời anh,
Như mưa đêm cũ rơi thành tiếng xưa.
Không cần nói, cũng như thừa,
Mùi hương ấy vẫn chưa vừa giấc quên.
Anh ngồi giữa phố mưa nghiêng,
Ngỡ như năm cũ gọi tên em về.
Một lời chào… cũng lặng thê,
Chạm nhau một ánh, cả mê rụng đầy.
Ngày xưa chối bỏ nhau thay,
Giờ đây gặp lại – chỉ tay chẳng gần.
Em cười chẳng khác thanh xuân,
Chỉ riêng mắt ấy – có phần… biết đau.
Gặp nhau chẳng phải để sầu,
Chỉ là nhắc lại… một câu chưa từng.
Dẫu đời có lúc ngập ngừng,
Thì tim vẫn nhớ một lần đã qua.
18/02/2025
Đăng bởi Trương Nghĩa Xuân vào 28/04/2025 04:38