Gió mưa vật vã rừng dừa
Miền Nam giết giặc trả thù, lập công
Theo đoàn chiến sĩ tháng năm
Trúc Cơ, cô gái siêng năng, dạn dày

Người ta gọi cô là “kỵ sĩ”
“kỵ sĩ” mà có cưỡi ngựa đâu
Cưỡi voi len lỏi rừng sâu
Đạn, lương vận chuyển góp vào chiến công

Con voi nhỏ A Si hùng dũng
gắng sức mang pháo đạn trên lưng
Trúc Cơ nhìn lửa tiền phương
Cất cao tiếng hát núi rừng vọng xa

Hát rằng: “Voi nhỏ của ta
Ra đi lòng nặng hận thù bấy lâu
Nhà ta giặc đốt còn đâu
Máu dân ta đã ngập sâu ruộng đồng!

Giặc thui cháy cô dì trước ngõ
Giặc phanh thây cha chú sau làng
Giặc phun thuốc độc dã man
Giết em nhỏ chửa đầy năm chào đời!”


[Thông tin 1 nguồn tham khảo đã được ẩn]
Khi bạn so găng với cuộc đời, cuộc đời luôn luôn thắng (Andrew Matthews)