Những người đàn ông mặc đồ công nhân cùng màu với đất đi
    lên từ một cái hào.
Đây là một chỗ chuyển tiếp, trong bế tắc, không phải đồng quê
    cũng chẳng phải thành phố.
Các cần cẩu nơi chân trời muốn làm cú nhảy lớn, nhưng lũ
    đồng hồ chống lại.
Những ống bê tông rải rác khắp nơi liếm ánh sáng bằng những
    chiếc lưỡi lạnh.
Những tiệm sửa xe hơi chiếm cứ chuồng ngựa cũ.
Những tảng đá hắt bóng sắc như những vật thể trên mặt trăng.
Và những chỗ này cứ mãi lớn ra
như mảnh đất mua bằng số bạc của Juda: “một mảnh sân của
    thợ gốm để chôn những kẻ lạ.”

Dẫu em có nghi ngờ ! Ngôi sao là ánh lửa ! Mặt trời di chuyển chỗ ! Chân lý là dối lừa ! Nhưng em chớ nghi ngờ ! Tình yêu Anh em nhé