Cây thông lùn trên đất lầy ngẩng đầu lên: một miếng
    giẻ sậm màu.
Nhưng cái bạn thấy chẳng là gì so với các sợi rễ,
cả hệ thống rễ đang lan rộng, mầy mò một cách bí mật, bất tử
hay nửa bất tử.

Tôi, anh, ông ta, bà ta cũng đặt rễ ra.
Ở ngoài ý muốn chung của chúng ta.
Ở ngoài Thành Phố.

Mưa trôi dạt từ bầu trời mùa hè nhợt nhạt như sữa.
Cứ như năm giác quan của tôi bị móc lên một tạo vật nào khác
di chuyển với cùng một dòng chảy miên man
như những người áo trắng chạy vòng quanh đường đua trong lúc
    đêm về buông sương mờ.

Dẫu em có nghi ngờ ! Ngôi sao là ánh lửa ! Mặt trời di chuyển chỗ ! Chân lý là dối lừa ! Nhưng em chớ nghi ngờ ! Tình yêu Anh em nhé