Chân dung của một thị thành
những người sống sót: hợp thành họ đây
bên cửa sổ, hét lên. Này
sau khi đi bộ: máu
đầy máu hơn
từ môi cô gái còn son.

Cuốn phim này
đóng hay hơn
thế gian: tham dự kể gom mọi người
ai hành động rồi ở nơi
là: đèn, máy ảnh, cảnh phơi — đó kìa
từng là chân của ai kia.

Thôi ta đừng nói điều gì nữa chi
về Chúa Trời. Cố im đi
với thiên đường: bạn cố tri của mình
những người qua cuộc tử sinh.
Trong từng khoảnh khắc bỏ mình mà đi
và ký ức không nhớ gì,

không lâu: ngay cả hôm nay —
nói rồi
điều này, thậm chí biết rồi
ai đang ăn cắp
cuộc đời chúng ta —
tôi vẫn ăn trưa đây mà.

Nói ngay. Nếu bạn còn tha thiết hoài.
Không quan trọng họ là ai,
trong tan nát các thi hài: quý không

cô gái nhận ra hai người
vùi trong tay nắm, tỏ lời tin yêu
hoà trong thế giới họ yêu?

Chỉ huy. Xạ thủ mục tiêu sẵn sàng
đi khắp nơi. Mọi người mang
niềm tin Thiên Chúa. Nhưng rằng ai đây

chú ghi cho Trái đất này,
vài từ cho mọi điều ngay thật thà

con người còn có nghĩa là
dưới trời đã bị nhạt nhoà lãng quên:

có ngày rồi sẽ có đêm,
khi thành phố những ánh đèn tắt im,

bạn không tin mấy sao đêm