Núi Sơn An, lầu đêm thổi sáo
Đưa người đi yên lặng thuỷ triều
Thu về trên Tam Ba một tối
Thuyền sắp đi tiếng sáo hắt hiu
Tiếng sáo nổi trên lầu ai oán
Trăng sáng đưa, chìm xuống sông Ba
Trương Quý Ưng Ngô Tùng ai đấy
Canh thuần lư, thu nhớ thiết tha
Ổ chim treo lan can trăm khúc
Dưới chân nghe nước chảy rào rào
Vượn kêu gấp gieo buồn qua kẽm
Ngẩng đầu lên vách núi ngất cao
Chủ thuyền dục trước ghềnh dừng nghỉ
Rượu tỉnh rồi chẳng biết nơi đâu
Thuyền chìm trong khói sương cửa Hiệp
Tiếng chèo khua văng vẳng quanh lầu
Tiễn khách đi đêm nay lầu núi
Hẹn một thời thổi sáo vườn xưa
Rượu thù du đừng quên đất khách
Chờ Giang Nam nhạn trắng quay về

tửu tận tình do tại