Thơ » Trung Quốc » Thịnh Đường » Thôi Hiệu
昔人已乘黃鶴去,
此地空餘黃鶴樓。
黃鶴一去不復返,
白雲千載空悠悠。
晴川歷歷漢陽樹,
芳草萋萋鸚鵡洲。
日暮鄉關何處是,
煙波江上使人愁。
Tích nhân dĩ thừa hoàng hạc khứ,
Thử địa không dư Hoàng Hạc lâu.
Hoàng hạc nhất khứ bất phục phản,
Bạch vân thiên tải không du du.
Tình xuyên lịch lịch Hán Dương thụ,
Phương thảo thê thê Anh Vũ châu.
Nhật mộ hương quan hà xứ thị?
Yên ba giang thượng sử nhân sầu.
Người xưa đã cưỡi hạc vàng bay đi,
Nơi đây chỉ còn lại lầu Hoàng Hạc.
Hạc vàng một khi bay đi đã không trở lại,
Mây trắng ngàn năm vẫn phiêu diêu trên không.
Mặt sông lúc trời tạnh, phản chiếu cây cối Hán Dương rõ mồn một,
Cỏ thơm trên bãi Anh Vũ mơn mởn xanh tươi.
Trời về chiều tối, tự hỏi quê nhà nơi đâu?
Trên sông khói toả, sóng gợn, khiến người sinh buồn!
Trang trong tổng số 12 trang (119 bài trả lời)
Trang đầu« Trang trước‹ ... [8] [9] [10] [11] [12] ›Trang sau »Trang cuối
Ngôn ngữ: Chưa xác định
Gửi bởi Đất Văn Lang ngày 30/03/2018 11:15
Người xưa cỡi hạc vàng xa khuất,
Chốn cũ trơ lầu cao nhớ thương.
Một khắc cánh vàng bay biệt tích,
Ngàn năm mây trắng dạo muôn phương.
Cỏ thơm trải lụa cồn Anh Vũ,
Sông tạnh in hình cây Hán Dương.
Chiều muộn mù sương mờ cố quận,
Sông nhoà bụi sóng, giọt sầu vương.
Gửi bởi Lương Trọng Nhàn ngày 20/05/2018 19:10
Đã sửa 2 lần, lần cuối bởi Lương Trọng Nhàn ngày 11/02/2021 20:54
Người xưa cưỡi hạc đã đi lâu,
Hoàng Hạc hôm nay trơ gác lầu.
Bay mãi hạc vàng từ dạo ấy,
Ngàn năm mây trắng vẫn bay mau.
Hán Dương sông tạnh cây phô bóng,
Anh Vũ cỏ thơm tươi mướt màu.
Chiều tối quê nhà đâu đó tá?
Trên sông khói sóng gợi thêm sầu.
Ngôn ngữ: Chưa xác định
Gửi bởi Nguyễn Việt Phong ngày 21/07/2018 15:35
Đã sửa 16 lần, lần cuối bởi Nguyễn Việt Phong ngày 23/07/2018 17:47
Người xưa cưỡi hạc đi đâu
Ngàn lau man mác riêng lầu đứng trơ
Hạc vàng đi tự bao giờ
Thiên thu mây trắng vẫn chờ đợi ai?
Cỏ thơm mơn mởn bãi chài
Hán Dương tơ biếc bóng gài đáy sông
Ráng chiều như nhuộm cõi lòng
Mênh mang khói sóng gợi thêm mối sầu!
Ngôn ngữ: Chưa xác định
Gửi bởi MacDinh ngày 30/01/2019 08:57
Người xưa đã cưỡi hạc đi đâu
Để lại nơi đây Hoàng Hạc lầu
Hạc vàng đã bay không trở lại
Mây trắng ngàn năm vẫn trên đầu
Hán Dương sông tạnh cây soi bóng
Anh Vũ cỏ xanh mướt một màu
Chiều buông tự hỏi đâu quê mẹ?
Trên sông khói sóng dạ thêm sầu!
Gửi bởi Kim Le Huu ngày 14/10/2019 03:33
Người xưa cưỡi hạc về đâu nhỉ
Để lại lầu không ở chốn này
Biền biệt hạc vàng khôn trở cánh
Lững lờ mây trắng vẫn còn bay
Hán Dương trời đẹp cây phô sắc
Anh Vũ cồn xanh cỏ mượt bày
Chiều xuống phương nao là cố quận
Buồn trông sóng gợn khói mù bay
Gửi bởi Trần Vũ Đức Nam ngày 22/11/2019 21:17
Người xưa cưỡi hạc đã lên không
Để lại mái lầu Hoàng Hạc cong.
Ngày đấy hạc vàng không trở lại
Ngàn năm mây trắng vẫn phiêu bồng.
Hán Dương gợn nước cây soi bóng
Anh Vũ toả hương cỏ ngát đồng.
Chiều đến làng quê đâu thế nhỉ?
Sóng lan khói toả mắt buồn trông.
Gửi bởi Đất Văn Lang ngày 31/03/2020 20:33
Người xưa cỡi hạc du thiên giới
Chốn cũ trơ lầu gội gió sương.
Một thuở hạc vàng bay biệt tích,
Ngàn năm mây trắng dạo muôn phương.
Cỏ thơm mướt lụa cồn Anh Vũ,
Sông tạnh in hình liễu Hán Dương.
Chiều mịt sương mờ quê mẹ khuất
Sông nhoà khói phủ sóng sầu vương.
Gửi bởi Thái Thanh 86 ngày 11/05/2020 02:58
Tình xuyên lịch lịch Hán Dương thụ,
Phương thảo thê thê Anh Vũ châu.
Hoàng Hạc Lâu - Thôi Hiệu
Sông êm mồn một cây Hán Dương
Cỏ xanh chen chúc bãi Anh Vũ.
Tây Hoa Tử dịch
Diễn:
Thơ Đường đẹp lắm bạn ơi
Lời thơ ngòi bút tranh liền hiện ra
Nhìn cảnh không lĩnh ngộ ra
Đọc thơ sẽ thấy ý tình sâu xa.
Hán Dương sông lặng êm đềm
Hàng cây soi bóng rõ ràng như tranh,
Cây xanh bóng xuống mặt hồ
Hoa rơi nước chảy muôn phần đẹp xinh.
Anh Vũ châu rải đất này
Theo thuyền đi đến xanh rì cỏ hương
Cỏ xanh sức sống tràn đầy,
Hương thơm lan toả ghé vô mạn thuyền.
Người ta thấy cảnh bình thường
Đọc trang văn học thấy hồn thấy tranh
Qua lại nơi bến nơi thuyền,
Nhớ lại cảnh cũ mười phần đẹp tươi.
Đọc thơ hiểu thơ mới là,
Khai nguồn văn sĩ mở lời thi ca
Hồn hoa nhập ánh trăng ngà
Nơi nơi cảnh đẹp như bày cả ra.
Tây Hoa Tử
Gửi bởi Minh Sơn Lê ngày 14/06/2020 08:30
Hạc vàng theo gót người xưa
Trơ vơ một bóng lầu xưa chốn này
Hạc vàng không trở lại đây
Như vầng mây bạc bay hoài ngàn năm
Hán Dương cây đứng lặng thầm
Châu Anh Vũ cỏ xanh nằm mơn man
Biết về đâu... hoàng hôn sang?
Trên sông khói sóng mênh mang lòng buồn!
Gửi bởi Lâm Xuân Hương ngày 25/07/2020 13:12
Người xưa cưỡi hạc vàng bay mất
Để lầu Hoàng trơ trọi đất này
Hạc không trở lại khi bay
Ngàn năm vẫn thế trôi mây trắng trời
Vùng Hán Dương hàng cây thấy rõ
Cỏ thơm cồn Anh Vũ tốt tươi
Quê nhà đâu tá chiều rồi
Trên sông khói sóng thúc thôi nỗi buồn.
Trang trong tổng số 12 trang (119 bài trả lời)
Trang đầu« Trang trước‹ ... [8] [9] [10] [11] [12] ›Trang sau »Trang cuối