Thơ » Pháp » Théophile Gautier
Đăng bởi Minh Sơn Lê vào 13/02/2023 13:31
J’allais partir; doña Balbine
Se lève et prend à sa bobine
Un long fil d’or;
À mon bouton elle le noue,
Et puis me dit, baisant ma joue:
«Restez encor!
«Par l’un des bouts ce fil, trop frêle
Pour retenir un infidèle,
Tient à mon cœur…
Si vous partez, mon cœur s’arrache:
Un nœud si fort à vous m’attache,
Ô mon vainqueur!
— «Pourquoi donc prendre à ta bobine
Pour me fixer, doña Balbine,
Un fil doré?
À ton lit qu’un cheveu m’enchaîne,
Se brisât-il, sois-en certaine,
Je resterai!»
Trang trong tổng số 1 trang (1 bài trả lời)
[1]
Gửi bởi Minh Sơn Lê ngày 13/02/2023 13:31
Tôi rời khỏi; nàng Balbine
Đứng lên và bắt đầu liền bước quay
Một dây tơ chỉ vàng dài;
Áo tôi có nút nàng cài thắt lên,
Nói rồi, hôn má tôi thêm:
«Giữ yên đó!
«Bởi con tim, yếu mềm
Để lôi kéo kẻ bạc tình,
Hầu ôm giữ lấy trái tim tôi hoài...
Em đi, xé nát tim này:
Một nút thắt mạnh em vây buộc rồi,
Hỡi người chiến thắng của tôi!
- «Tại sao em cứ cuộn đời tôi lên
Chinh phục tôi, nàng Balbine,
Một dây tơ chỉ vàng đem trói đời?
Trên giường em tóc buộc tôi,
Nếu mà phá vỡ, chắc,
Tôi cũng đành!»