Thơ » Pháp » Théophile Gautier
Đăng bởi Minh Sơn Lê vào 20/04/2022 20:30
Plaintive tourterelle,
Qui roucoules toujours,
Veux-tu prêter ton aile
Pour servir mes amours!
Comme toi, pauvre amante,
Bien loin de mon ramier
Je pleure et me lamente
Sans pouvoir l’oublier.
Vole, et que ton pied rose
Sur l’arbre ou sur la tour
Jamais ne se repose,
Car je languis d’amour;
Evite, ô ma colombe,
La halte des palmiers
Et tous les toits où tombe
La neige des ramiers.
Va droit sur sa fenêtre,
Près du palais du roi,
Donne-lui cette lettre
Et deux baisers pour moi.
Puis sur mon sein en flamme,
Qui ne peut s’apaiser,
Reviens, avec son âme,
Reviens te reposer.
Trang trong tổng số 1 trang (1 bài trả lời)
[1]
Gửi bởi Minh Sơn Lê ngày 20/04/2022 20:30
Chim kêu ai oán vợi vời,
Ai luôn luôn vọng tiếng lời kêu ca,
Em cho mượn đôi cánh hoa
Để nuông chiều khúc giao hoà tình anh!
Tội cho em quá, tình nhân,
Con chim anh em nỡ đành lìa xa
Để anh than vãn khóc oà
Mà anh không thể phai nhoà trong tim.
Em mang đôi gót chân hồng
Trên cây hay đỉnh tháp mông mênh trời
Mà không bao giờ nghỉ ngơi,
Vì anh khao khát vợi vời yêu đương;
Bay đi, hỡi chim của anh,
Đến dừng chân nơi những cành cọ xanh
Đậu trên những mái nhà lành
Trời mang tuyết xuống dỗ dành cho chim.
Thẳng ngay cửa sổ của em,
Gần nơi cung điện uy quyền của vua,
Trao cho người ấy bức thư
Hôn anh hai nụ hôn như dỗ dành.
Rồi, trên ngực ấm của anh,
Trao người hết cả an bình thảnh thơi,
Lại đây, với linh hồn thôi,
Lại đây em nhé nghỉ ngơi bên tình.