Chưa có đánh giá nào
Ngôn ngữ: Tiếng Pháp
2 bài trả lời: 1 bản dịch, 1 thảo luận

Đăng bởi Minh Sơn Lê vào 04/05/2022 19:27, đã sửa 1 lần, lần cuối bởi Minh Sơn Lê vào 04/05/2022 19:27

Le poème de la femme

Marbre de Paros

Un jour, au doux rêveur qui l’aime,
En train de montrer ses trésors,
Elle voulut lire un poème,
Le poème de son beau corps.

D’abord, superbe et triomphante
Elle vint en grand apparat,
Traînant avec des airs d’infante
Un flot de velours nacarat:

Telle qu’au rebord de sa loge
Elle brille aux Italiens,
Ecoutant passer son éloge
Dans les chants des musiciens.

Ensuite, en sa verve d’artiste,
Laissant tomber l’épais velours,
Dans un nuage de batiste
Elle ébaucha ses fiers contours.

Glissant de l’épaule à la hanche,
La chemise aux plis nonchalants,
Comme une tourterelle blanche
Vint s’abattre sur ses pieds blancs.

Pour Apelle ou pour Cléoméne,
Elle semblait, marbre de chair,
En Vénus Anadyomène
Poser nue au bord de la mer.

De grosses perles de Venise
Roulaient au lieu de gouttes d’eau,
Grains laiteux qu’un rayon irise,
Sur le frais satin de sa peau.

Oh! quelles ravissantes choses,
Dans sa divine nudité,
Avec les strophes de ses poses,
Chantait cet hymne de beauté!

Comme les flots baisant le sable
Sous la lune aux tremblants rayons,
Sa grâce était intarissable
En molles ondulations.

Mais bientôt, lasse d’art antique,
De Phidias et de Vénus,
Dans une autre stance plastique
Elle groupe ses charmes nus.

Sur un tapis de Cachemire,
C’est la sultane du sérail,
Riant au miroir qui l’admire
Avec un rire de corail;

La Géorgienne indolente,
Avec son souple narguilhé,
Etalant sa hanche opulente,
Un pied sous l’autre replié.

Et comme l’odalisque d’Ingres,
De ses reins cambrant les rondeurs,
En dépit des vertus malingres,
En dépit des maigres pudeurs!

Paresseuse odalisque, arrière!
Voici le tableau dans son jour,
Le diamant dans sa lumière;
Voici la beauté dans l’amour!

Sa tête penche et se renverse;
Haletante, dressant les seins,
Aux bras du rêve qui la berce,
Elle tombe sur ses coussins.

Ses paupières battent des ailes
Sur leurs globes d’argent bruni,
Et l’on voit monter ses prunelles
Dans la nacre de l’infini.

D’un linceul de point d’Angleterre
Que l’on recouvre sa beauté:
L’extase l’a prise à la terre;
Elle est morte de volupté!

Que les violettes de Parme,
Au lieu des tristes fleurs des morts
Où chaque perle est une larme,
Pleurent en bouquets sur son corps!

Et que mollement on la pose
Sur son lit, tombeau blanc et doux,
Où le poète, à la nuit close,
Ira prier à deux genoux.


In trong thi tập Émaux et Camées

 

Xếp theo:

Trang trong tổng số 1 trang (2 bài trả lời)
[1]

Ảnh đại diện

Bản dịch của Minh Sơn Lê

Đá cẩm thạch ở Paros

Một hôm, có kẻ mộng yêu,
Ngắm nhìn kho báu mỹ miều của em,
Em ngâm thơ giọng êm êm,
Thơ về dáng đẹp như tiên của nàng.

Khởi đầu, chiến thắng vẻ vang
Em đi trong dáng đẹp sang tuyệt trần,
Lượn lờ khí sắc thanh tân
Một dòng sóng gợn trên làn hồng nhung:

Bên căn phòng ở cạnh cùng
Em như người Ý toả bừng kiêu sa,
Nghe rồi mặc tiếng ngợi ca
Trong bài hát của các nhà soạn âm.

Rồi, trong năng lực nghệ nhân,
Để cho rơi rớt mấy làn gấm nhung,
Trong mây áo lụa chập chùng
Em đang phác thảo chân dung má hồng.

Trượt từ vai xuống đến hông,
Áo sơ mi xếp ly chồng ngẫu nhiên,
Như con chim câu trắng hiền
Với đôi chân trắng tự nhiên của mình.

Với Apelle hoặc Cléoméne,
Tựa như, cẩm thạch phủ trên da người,
Với thần Vệ nữ tuyệt vời
Khoả thân làm dáng bên trời biển xanh.

Venice có ngọc đầy quanh
Cuộn thay cho nước trong xanh ngọt ngào,
Sữa tươi óng ánh tia vào,
Trên da tươi thắm dạt dào của em.

Ồ! xinh sao quá tự nhiên,
Trong em thần thánh diệu hiền khoả thân,
Với thơ anh ghép nên vần,
Hát bài ca thánh ân cần giai nhân!

Sóng tràn hôn cát miên man
Lung linh sáng dịu dưới màn trăng thanh,
Duyên tình vô tận kết thành
Trong bao lớp sóng tròng trành ru êm.

Rồi đây, cổ tích mòn thêm,
Với thần Vệ nữ và Phidias,
Khổ thơ vào khúc ngâm nga
Em đầy quyến rũ thịt da trần truồng.

Trên nền thảm Cachemire,
Em là ái hậu vương phi Thổ Nhỉ Kỳ,
Trước gương cười đón xuân thì
Tiếng cười rạn vỡ khác gì san hô;

Người Georgia hững hờ,
Mặc cho linh hoạt giãn co thật thà,
Phần hông mở rộng kiêu sa,
Một chân bên dưới vắt qua sẵn sàng.

Như hương vị chốn ngai vàng,
Em trông dáng vẻ điệu đàng lưng cong,
Mặc cho tính xấu trong lòng,
Mặc cho khiêm tốn có mong manh gì!

Biếng lười quay lại, quay đi!
Đây là bức hoạ khắc ghi trong ngày,
Kim cương trong ánh sáng này;
Đây người xinh đẹp không ngoài tình yêu!

Đầu em nghiêng ngã xoay chiều;
Thở ra hổn hển, ngực đều cao lên,
Trong vòng tay mộng mơ êm,
Cho em nằm ngã trên nền đệm sang.

Mắt em rung chớp rộn ràng
Trên vòng cầu bạc loáng loang bóng ngời,
Thấy hai đồng tử nhân đôi
Chan màu miên viễn dưới trời thiên thai.

Từ làn vải liệm Anh này
Hoàn nguyên vẻ đẹp mãi hoài cho em:
Đưa em xuống đất êm mềm;
Cho em chết sướng như điên không ngờ!

Hơn loài hoa xứ Parme,
Thay cho hoa cảnh xác xơ u buồn
Hạt ngọc là giọt lệ tuôn,
Khóc trong hoa phủ trên hồn xác anh!

Nhẹ nhàng đặt xuống nguyên lành
Giường em, mộ trắng long lanh ngọt ngào,
Ở nơi thi sĩ, đêm sâu,
Bước đi cầu nguyện hai đầu gối chân.

15.00
Trả lời
Ảnh đại diện

Bình luận

Bản dịch tuyệt hay

Khi bạn so găng với cuộc đời, cuộc đời luôn luôn thắng (Andrew Matthews)
Chưa có đánh giá nào
Trả lời