454.62
Ngôn ngữ: Chữ Hán
Thể thơ: Thất ngôn bát cú
Thời kỳ: Thịnh Đường
124 bài trả lời: 102 bản dịch, 21 thảo luận, 1 bình luận
107 người thích
Từ khoá: Hoàng Hạc lâu (26) thơ sách giáo khoa (667) Văn học 10 [1990-2006] (49) Ngữ văn 10 [2007-2020] (23)

Đăng bởi Vanachi vào 08/06/2005 12:03, đã sửa 4 lần, lần cuối bởi Vanachi vào 20/07/2006 23:50

黃鶴樓

昔人已乘黃鶴去,
此地空餘黃鶴樓。
黃鶴一去不復返,
白雲千載空悠悠。
晴川歷歷漢陽樹,
芳草萋萋鸚鵡洲。
日暮鄉關何處是,
煙波江上使人愁。

 

Hoàng Hạc lâu

Tích nhân dĩ thừa hoàng hạc khứ,
Thử địa không dư Hoàng Hạc lâu.
Hoàng hạc nhất khứ bất phục phản,
Bạch vân thiên tải không du du.
Tình xuyên lịch lịch Hán Dương thụ,
Phương thảo thê thê Anh Vũ châu.
Nhật mộ hương quan hà xứ thị?
Yên ba giang thượng sử nhân sầu.

 

Dịch nghĩa

Người xưa đã cưỡi hạc vàng bay đi,
Nơi đây chỉ còn lại lầu Hoàng Hạc.
Hạc vàng một khi bay đi đã không trở lại,
Mây trắng ngàn năm vẫn phiêu diêu trên không.
Mặt sông lúc trời tạnh, phản chiếu cây cối Hán Dương rõ mồn một,
Cỏ thơm trên bãi Anh Vũ mơn mởn xanh tươi.
Trời về chiều tối, tự hỏi quê nhà nơi đâu?
Trên sông khói toả, sóng gợn, khiến người sinh buồn!


Lầu Hoàng Hạc ở phía tây nam thành Vũ Xương.

Bài thơ này được sử dụng trong các chương trình SGK Văn học 10 giai đoạn 1990-2006, SGK Ngữ văn 10 giai đoạn từ 2007 (đọc thêm).

 

Xếp theo:

Trang trong tổng số 13 trang (124 bài trả lời)
Trang đầu« Trang trước‹ [1] [2] [3] [4] [5] [6] ... ›Trang sau »Trang cuối

Ảnh đại diện

Bản dịch của Lê Quang Thưởng

Người xưa cưỡi hạc bay đi
Hạc chẳng quay về, trơ Hoàng hạc lâu
Mây còn bay biết về đâu
Hàng cây in bóng nước bờ Hán Dương
Cỏ xanh mướt bãi Vũ Xương
Chiều tàn ngồi nhớ cố hương phương nào
Quê người lòng dạ nao nao
Khói sông man mác sóng sầu mênh mông.

Lộ tòng kim dạ bạch,
Nguyệt thị cố hương minh.
Chưa có đánh giá nào
Trả lời
Ảnh đại diện

Bản dịch của Đặng Tiến

Hạc vàng người trước cưỡi đi rồi,
Lầu trống còn tên Hoàng Hạc thôi.
Một thuở hạc vàng không trở lại,
Nghìn năm mây trắng vẫn đang trôi.
Hán Dương cây đứng soi sông sáng,
Anh Vũ cỏ non biếc bãi bồi.
Chiều tối quê hương nhìn chẳng thấy,
Trên sông khói sóng dạ bồi hồi.

Lộ tòng kim dạ bạch,
Nguyệt thị cố hương minh.
Chưa có đánh giá nào
Trả lời
Ảnh đại diện

Bản dịch của Nguyễn Đôn Phục

Người tiên xưa cưỡi hạc vàng cút,
Ở đây chỉ những lầu hạc trơ.
Hạc vàng đã cút chẳng về nữa,
Mây trắng nghìn năm còn phất phơ.
Sông bọc Hán Dương cây xát xát,
Cỏ liền Anh Vũ bãi xa xa.
Ngày chiều làng cũ đâu chăng tá?
Mây nước trên sông khách thẫn thờ!


Bản dịch của Tùng Vân Nguyễn Đôn Phục trên Nam phong tạp chí năm 1923.
Lộ tòng kim dạ bạch,
Nguyệt thị cố hương minh.
Chưa có đánh giá nào
Trả lời
Ảnh đại diện

Bản dịch của Hải Đà

Người xưa cưỡi hạc vút xa đây
Hoàng Hạc lầu trơ quạnh chốn nầy
Một thuở hạc vàng hun hút khuất
Ngàn năm mây trắng lững lờ bay
Hán Dương sông tạnh cây tươi thắm
Anh Vũ đồng thơm cỏ mịn dày
Chiều phủ quê xa mù mịt bóng
Sông vờn khói sóng não nề thay!

Lộ tòng kim dạ bạch,
Nguyệt thị cố hương minh.
Chưa có đánh giá nào
Trả lời
Ảnh đại diện

Bản dịch của Hải Đà

Người xưa theo cánh hạc vàng
Vút bay thăm thẳm, bẽ bàng lầu thơ
Thoắt đi cánh hạc xa mờ
Mênh mang mây trắng thẫn thờ luyến thương
Cây xanh vờn bãi Hán Dương
Cỏ thơm Anh Vũ lộng hương bốn bề
Chiều buông phủ lạnh bóng quê
Chập chùng khói sóng thảm thê khách sầu.

Lộ tòng kim dạ bạch,
Nguyệt thị cố hương minh.
Chưa có đánh giá nào
Trả lời
Ảnh đại diện

Bản dịch của Phạm Khắc Trí

Xưa Hạc chở Tiên về Cõi Thơ,
Để lầu quạnh vắng đứng bơ vơ.
Hạc vàng một thuở còn hun hút,
Mây trắng ngàn năm vẫn lửng lơ.
Lồ lộ Hán Dương cây rỡn nắng,
Ngạt ngào Anh Vũ cỏ khoe tơ.
Chiều hôm, quê cũ, phương nào nhỉ,
Khói sóng trên sông, luống thẫn thờ.

Lộ tòng kim dạ bạch,
Nguyệt thị cố hương minh.
Chưa có đánh giá nào
Trả lời
Ảnh đại diện

Bản dịch của Lam Giang (I)

Người tiên cưỡi hạc khuất bao giờ
Lầu hạc nơi này dấu vẫn trơ
Hạc cất cánh vàng bay một nước
Mây dăng màn bạc lượn nghìn thu
Hán Dương cây rạng sông quanh khúc
Anh Vũ cồn tươi cỏ ngập bờ
Đâu chốn quê hương trời sẩm tối
Khói vờn sóng nước gơnï sầu mơ.

Lộ tòng kim dạ bạch,
Nguyệt thị cố hương minh.
Chưa có đánh giá nào
Trả lời
Ảnh đại diện

Bản dịch của Đinh Vũ Ngọc

Hạc vàng người trước cưỡi đi đâu ?
Hoàng hạc còn đây một mái lầu
Biền biệt hạc vàng bay một thuở
Lững lơ mây trắng trải ngàn thâu
Hán dương cây biếc sông in bóng
Anh Vũ cồn thơm cỏ dơn màu
Khuất nẻo quê hương, chiều lịm tắt
Sông mờ khói sóng, chạnh niềm đau.

Lộ tòng kim dạ bạch,
Nguyệt thị cố hương minh.
Chưa có đánh giá nào
Trả lời
Ảnh đại diện

Bản dịch của Nguyễn Thế Nữu

Hạc vàng, người xưa đã cưỡi đi
Lầu Hạc vàng trơ lại đất này
Một đi, hạc vàng không trở lại
Ngàn năm, mây trắng vẫn bay bay
Cây in sông tạnh Hán Dương đó
Cỏ mịn đã thơm Anh Vũ đây
Ngày hết, quê nhà đâu ấy nhỉ
Trên sông khói sóng não người thay.

Lộ tòng kim dạ bạch,
Nguyệt thị cố hương minh.
Chưa có đánh giá nào
Trả lời
Ảnh đại diện

Bản dịch của Kiều Văn

Người xưa cưỡi hạc vàng đi mất
Trơ lầu Hoàng Hạc chốn này thôi
Hạc vàng một đi không trở lại
Mây trắng ngàn năm man mác trôi
Sông tạnh Hán Dương cây tăm tắp
Cỏ thơm Anh Vũ bãi bời bời
Chiều xuống, quê hương xưa đâu tá ?
Sóng dỡn sương buông não dạ người!


(Bản dịch dựa trên bản dịch của Khương Hữu Dụng)
Lộ tòng kim dạ bạch,
Nguyệt thị cố hương minh.
Chưa có đánh giá nào
Trả lời

Trang trong tổng số 13 trang (124 bài trả lời)
Trang đầu« Trang trước‹ [1] [2] [3] [4] [5] [6] ... ›Trang sau »Trang cuối