Đăng bởi Phụng vũ cửu thiên vào 18/01/2009 18:03, đã sửa 3 lần, lần cuối bởi hongha83 vào 24/09/2015 09:32
You took my hand and drew me to your side, made me sit on the high seat before all men, till I became timid, unable to stir and walk my own way; doubting and debating at every step lest I should tread upon any thorn of their disfavour.
I am freed at last!
The blow has come, the drum of insult sounded, my seat is laid low in the dust.
My paths are open before me.
My wings are full of the desire of the sky.
I go to join the shooting stars of midnight, to plunge into the profound shadow.
I am like the storm-driven cloud of summer that, having cast off its crown of gold, hangs as a sword the thunderbolt upon a chain of lightning.
In desperate joy I run upon the dusty path of the despised; I draw near to your final welcome.
The child finds its mother when it leaves her womb.
When I am parted from you, thrown out from your household, I am free to see your face.
Trang trong tổng số 1 trang (1 bài trả lời)
[1]
Gửi bởi Phụng vũ cửu thiên ngày 18/01/2009 18:03
Người nắm tay tôi và kéo tôi ngồi xuống cạnh bên, làm tôi ngồi trên chiếc ghế cao hơn những người khác, cho tới khi tôi trở nên yếu đuối quá, không thể gượng dậy tự đi trên con đường của mình; do dự và cân nhắc mỗi bước chân, tôi giẫm phải lên những chiếc gai mà sự ghét bỏ đã giăng ra.
Cuối cùng tôi cũng tự do rồi!
Cú đánh đã giáng tới, tiếng trống lăng mạ vang lên, chỗ ngồi tôi đã chìm sâu vào cát bụi.
Đường đã rộng mở phía trước.
Đôi cánh tôi đang khao khát bầu trời.
Tôi đến nhập bọn cùng những ngôi sao băng buổi tối, để lao mình vào bóng đêm thăm thẳm.
Tôi như một đám mây lái bão mùa hè, gỡ chiếc vương miện vàng của chính nó, vung tiếng sấm hệt như thanh gươm trên một chuỗi ánh chớp.
Trong cơn hân hoan dữ dội, tôi chạy trên con đường cát bụi của cơn miệt thị; tôi tiến gần tới đích đến cuối cùng của người.
Đứa trẻ tìm thấy mẹ của nó ngay lúc nó lọt lòng.
Khi tôi bị bứt ra khỏi người, bị vứt vào đám hầu cận của người, tôi cũng tự do được thấy mặt người.