Anh lại đến khi trăng giăng đường núi
Hãy tin em sẽ cứu chữa được anh
Rìa khao khát, anh khỏi cần trốn chạy
Tự thay đổi chính mình rồi ẩn danh.

Mọi sự đổi thay
Vô thường tất thảy
Quả tim rối ren
Số phận ăn mày
Mùa thu tới, cánh rừng thưa rụng lá
Thậm chí ước mơ cũng vỗ cánh bay.

Em luôn nhớ lời anh từng căn dặn
Quan sát - mộng mơ cách biệt rõ ràng
Dòng sông không buồn ấy là thực chất
Nhưng lo con người hái quả tóc tang.

Anh ra đi khi trăng giăng ngõ hẹp
Em đã chữa lành, rút tỉa điều này
Hãy cắt bỏ những suy tư thừa thãi
Phi lí ta đau vì xóc nhánh cây.

Năm lại tiếp năm
Bao mùa thu tới
Nào ai bảo vệ sự thật tuyệt vời?
Riêng bản thân em, thế trần nhầm tưởng
Phụ nữ lạc quan vô vọng giữa đời.