Luân thường đổ nát, phong hoá suy
Tiết nghĩa rẻ rúng, ân tình ly
Vợ chồng kết tóc chưa khăng khít
Nhân tình nhân ngãi còn kể chi

Trần ai tri kỷ ai với ai
Chẳng là bác Cả với chị Hai
Nào ai khuê tú, ai tài tuấn
Lầu xanh gặp gỡ người làng chơi

Nửa gian nhà cỏ ngọn đèn xanh
Mấy dịp cầu cao, một gánh tình
Bể khổ đã qua cơn sóng gió
Giầu sang mây chó kiếp phù sinh

Cái nợ phong lưu giả đã thừa
Qua trải hồng nhan mấy nắng mưa
Hương phai, phấn nhạt duyên càng thắm
Lòng chàng khi cuối, thiếp khi xưa

Tri kỷ xưa nay dễ mấy người?
Trần ai nào đã ai với ai?
Nhắn khách giai nhân với tài tử
Ngồi buồn xem Truyện thế gian chơi


1923

[Thông tin 1 nguồn tham khảo đã được ẩn]