Yêu thi sĩ... là không yêu gì cả
Lãng đãng trong mờ khói với sương pha
Chỉ khi vui mới chính thật là ta
Còn khi buồn... là thơ buồn đấy chứ!

Yêu thi sĩ... Có khi lầm của giả!
Tưởng tượng thường ít khi thật đấy mà!
Những vần thơ đôi khi là bùa bả
Chết một đời khi chợt tỉnh ngộ ra!

Yêu thi sĩ... Ngỡ người thơ tao nhã
Bởi trong thơ thường chỉ thấy thiết tha
Nào có biết đằng sau hồn đói lả
Chút chân tình nếu có-đã bay xa!


17/10/2010