Sương rửa trời, trời rơi xuống nước
Ánh đuốc thiêu mây rực tầng không
Tây Thi say bãi Phù Dung
Tơ vàng trúc ngọc thu trong rộn ràng
Sấm xuân dậy quất trăng nổi trống
Giấc mơ say trong động phòng thêu
Đêm đêm tiếng quạ cung kêu
Người đẹp vẫn hát Ngô Du ngày ngày
Nước Ngô mất dứt ngay hát múa
Đom đóm bay máu đỏ ma trơi
Mồ xưa cáo thỏ nơi nuôi
Tiền giấy quạ ngậm treo đầy cành khô
Mắt đầy đất đầu trơ không nói
Thời múa ca từng thấy Ngô Vương
Vì ai mà quạ kêu sương?
Khi sống vui vẻ chết mang nỗi sầu
Khúc đàn oán để sau người nhớ
Quạ kêu đêm nức nở biệt ly

tửu tận tình do tại