Đông Võ thành nam,
Đê vừa đắp,
Sóng lan trùng điệp.
Thấp thoáng kia,
Núi rừng liên tiếp,
Thắm hồng la liệt.
Hoa úa đầu cành bay sạch cả,
Ngược dòng với bạn đi tìm nốt,
Hỏi thượng nguồn,
Giữ được mấy phần xuân?
Ba còn một.

Việc quan phủ,
Bao giờ hết?
Trừ mưa gió,
Đâu nhiều dịp.
Sắp thả chơi khúc thuỷ,
Cả thành như tết.
Chuyện tu hễ Lan Đình người có thấy,
Ngồi trên khi ấy toàn hào kiệt.
Đến giờ đây,
Núi bắc trúc xanh um,
Còn trơ vết.

Du ư nghệ