Hoàng hôn buông,
Nằm xen giữa những ngôi nhà.
Các cô gái từ làng đi ra
Đội trên đầu những chiếc bình nung đỏ
Như đội những mặt trời,
Hắt nắng xuống đôi vai của họ.

Rồi từ suối nước về làng,
Theo con đường ngoằn ngoèo xẩm tối,
Ung dung, thành hàng, không vội,
Các cô gái lại đi.
Trên đầu
Là những vầng trăng sáng.

Dẫu em có nghi ngờ ! Ngôi sao là ánh lửa ! Mặt trời di chuyển chỗ ! Chân lý là dối lừa ! Nhưng em chớ nghi ngờ ! Tình yêu Anh em nhé