Бабушкины сказки

В зимний вечер по задворкам
Разухабистой гурьбой
По сугробам, по пригоркам
Мы идем, бредем домой.

Опостылеют салазки,
И садимся в два рядка
Слушать бабушкины сказки
Про Ивана-дурака.

И сидим мы, еле дышим.
Время к полночи идет.
Притворимся, что не слышим,
Если мама спать зовет.

Сказки все. Пора в постели...
Но а как теперь уж спать?
И опять мы загалдели,
Начинаем приставать.

Скажет бабушка несмело:
“Что ж сидеть-то до зари?”
Ну, а нам какое дело, -
Говори да говори.


1917

 

Xếp theo:

Trang trong tổng số 1 trang (2 bài trả lời)
[1]

Ảnh đại diện

Bản dịch của Nguyễn Văn Thiết

Những buổi chiều mùa đông, trên sân nhỏ
Lũ chúng tôi háo hức cả một đoàn
Nhởn nhơ trên tuyết, trên đồi nhỏ
Hướng về nhà rảo bước lang thang.

Khi xe trượt tuyết chúng tôi đã chán
Chúng tôi ngồi vào ngay ngắn hai hàng
Cùng lắng nghe bà ngoại tôi kể chuyện
Câu chuyện kể về chàng ngốc Ivan.

Chúng tôi ngồi nghe, dường như nín thở
Còn thời gian đã gần quá nửa đêm.
Chúng tôi giả vờ không nghe gì cả
Nếu mẹ kêu đã đến lúc đi nằm.

Chuyện đã hết rồi. Đến lúc đi ngủ…
Nhưng làm sao còn ngủ được bây giờ?
Chúng tôi nhìn khắp xung quanh, bốn phía
Rồi lại bắt đầu nằng nặc đòi bà.

Còn bà nói e dè, không dứt khoát
“Chẳng lẽ ngồi nghe đến sáng hay sao?”
Vâng, chúng cháu xin bà cứ mặc
Bà kể đi, bà cứ kể đi nào.

Chưa có đánh giá nào
Trả lời
Ảnh đại diện

Bản dịch của Phùng Hồ

Một buổi chiều đông ta lượn khắp,
Hết sân sau ngõ trước chốn tồi tàn,
Lũ choai choai bè bạn cả một đoàn,
Từ đống tuyết lại nhảy sang gò đất,
Đi lần mò về đến nhà tối mịt.
Đã chán chường xe trượt với trượt xe,
Túm tụm nhau hai dãy ghế mới kê
Ngồi dỏng tai để đợi nghe bà kể
Chuyện Ivan Ngốc Nghếch hay quá thể.
Tất cả im như nín thở nghe bà.

Thời gian trôi, nửa đêm rộn tiếng gà
Tất cả sẽ giả vờ không nghe thấy
Nếu bây giờ dẫu có nghe mẹ gọi.
Chuyện hết rồi. Đến giờ ngủ rồi sao?
Nhưng bây giờ ai mà ngủ được nào
Và chúng tôi lại lao vào hò hét,
Lại bắt đầu quấn lấy nhau tíu tít
Bà hình như do dự nói xen vào:
“Sao nữa thế, ngồi đến sáng tào lao?”
Và chúng tôi có làm sao mà ngán, -
Nói chuyện ư đã hẳn nói chuyện đi!

Khi bạn so găng với cuộc đời, cuộc đời luôn luôn thắng (Andrew Matthews)
Chưa có đánh giá nào
Trả lời