Thơ » Anh » Samuel Daniel
Đăng bởi hongha83 vào 13/10/2018 17:12
When men shall find thy flower, thy glory, pass,
And thou with careful brow sitting alone
Received hast this message from thy glass,
That tells thee truth and says that all is gone:
Fresh shalt thou see in me the wounds thou madest,
Though spent thy flame, in me the heat remaining;
I that have lov’d thee thus before thou fadest,
My faith shall wax when thou art in thy waning.
The world shall find this miracle in me,
That fire can burn when all the matter’s spent;
Then what my faith hath been thyself shall see,
And that thou wast unkind thou mayst repent.
Thou mayst repent that thou hast scorn’d my tears,
When winter snows upon thy golden hairs.
Trang trong tổng số 1 trang (1 bài trả lời)
[1]
Gửi bởi hongha83 ngày 13/10/2018 17:12
Đã sửa 1 lần, lần cuối bởi hongha83 ngày 15/10/2018 20:34
Khi đời biết đến tình em
Thì hương em nhạt và duyên em tàn
Lẻ loi nhìn bóng buồn than
Ngồi nghe sự thực phũ phàng, em ơi!
Rằng tơ duyên đã lỡ rồi
Vết thương em vạch lòng tôi chưa liền
Đời tôi dù lỡ tình em
Lòng tôi còn thấy lửa duyên mặn nồng
Yêu em sau trước một lòng
Em càng nhạt thắm phai hồng càng si
Thấy tôi, đời sẽ lạ kỳ
Lửa hương vẫn cháy, dù khi duyên tàn
Lòng tôi em sẽ rõ ràng
Ăn năn hối đã phụ phàng cùng nhau
Chót cười tôi khóc tình sầu
Khi em đã điểm mái đầu tuyết pha