Cái lạnh biến dần. Bỗng nhiên rừng non
chuyển mình bên tấm chăn xám đắp trên đồng cỏ.
Những mạch nước nhỏ nhoi thay đổi tính tình.
Những dịu dàng, hư ảo,

vươn tay nắm lấy địa cầu từ một khoảng không.
Những nẻo đường khoe mình trải sâu nơi thôn dã.
ngươi đã thấy dù không hề chờ đợi
Trên thân cây xơ xác in dáng vẻ hồi sinh.