Chưa có đánh giá nào
Đăng ngày 14/10/2021 21:07, số lượt xem: 120

Trăng khuya lạnh ta ngồi trong thẳm vắng
Ngao ngan tình bạc trắng đã mù xa
Có còn đâu hương lửa thuở la đà
Khi giấc ái trầm sa vào mê lộ.

Đã bao mùa tim ta toàn lổ chổ
Nhớ thương ơi, đau khổ cả tâm hồn
Để lòng này có lúc hẫng như không
Chao đảo cả khúc bồng bềnh êm ả.

Này mắt này môi sao mà đi cả
Để mình ta rời rã đến tê người
Hương ái xưa, hãy vọng lại đôi lời
Để an ủi một tim đời trắc trở.

Tình đã tắt, mùa trăng nao đà vỡ
Hắt hiu buồn giết chết cả mùa xuân
Thôi hết rồi tàn lụi kiếp phong trần
Ta lịm chết trong thanh bần kỷ niệm…