Chưa có đánh giá nào
2 bài trả lời: 2 bản dịch

Đăng bởi thanhbinh82_tp vào 05/09/2007 16:56, đã sửa 4 lần, lần cuối bởi Cammy vào 11/06/2008 22:36

Bài thơ được viết bằng tiếng nước ngoài nhưng chưa có nguyên tác, xin mời xem 2 bản dịch.

Nếu bạn có thông tin về nguyên tác của bài thơ, xin mời gửi vào bình luận ở dưới.


1981—82

 

Xếp theo:

Trang trong tổng số 1 trang (2 bài trả lời)
[1]

Ảnh đại diện

Bản dịch của Hoàng Ngọc Biên

Thế là lần nữa tôi lại thấy một cây chanh có thật.
Annie mang từ Pháp về.
Nàng nghĩ: trở về, hay cứ ở lại bên ấy?
Và quả thật, cái giữ nàng ở đây —
năm ba gương mặt và lời nói, và cái thiếu bình yên?
Cây chanh màu vàng và nhìn có vẻ thật.
Anh không cần phải đặt nó lên cửa sổ
để chờ chín, như những cây cà chua tái xanh của ta,
hay như chúng ta vẫn ngày lại ngày, chín và vàng úa qua năm tháng.
Không, giờ đây nó vẫn y nguyên là chính nó
khi nàng mang về, chẳng phải vàng úa,
mà óng vàng, và hơi xù xì.
Vậy là tôi nhận nó với lòng biết ơn.

Ta muốn gói mình lại trong cái vỏ dày của trái đất,
ta muốn cay đắng, nhưng rốt cuộc vẫn cứ ngon —
một đứa bé miễng cưỡng nuốt ta,
và ta giúp nó khỏi bị cảm cúm.


Dịch từ bản tiếng Anh "Medicine" của Zbigniew Joachimiak, David Malcolm & Georgia Scott trong Dreams of Fires — 100 Polish Poems 1970-1989 (Poetry Salzburg, 2004).

[Thông tin 1 nguồn tham khảo đã được ẩn]
Dẫu em có nghi ngờ ! Ngôi sao là ánh lửa ! Mặt trời di chuyển chỗ ! Chân lý là dối lừa ! Nhưng em chớ nghi ngờ ! Tình yêu Anh em nhé
Chưa có đánh giá nào
Trả lời
Ảnh đại diện

Bản dịch của Tiếng Anh

Medicines

I saw a rela lemon again.
Ania brought it back from France.
She’d been wondering: come home or stay abroad?
And come to think of it, what keeps her here—
a few faces, a few words, this anxiety?
The lemon was yellow, it looked like the real thing.
You didn’t have to put it in the window
to ripen alongside our pale tomatoes.
Or as we ourselves ripen
growing up and growing yellow over years.
No, it was already entirely itself
190 I CHICAGO REVIEW
when she brought it, not even yellow, but gold,
and a little rough, so I took it gratefully.
I want to wrap myself in the thick skin of the world,
I want to be tart, but good-tasting—
some child swallows me reluctantly
and I help to cure his cold.

Lộ tòng kim dạ bạch,
Nguyệt thị cố hương minh.
Chưa có đánh giá nào
Trả lời