Thơ » Việt Nam » Nguyễn » Phan Huy Thực » Sứ trình tạp vịnh
Đăng bởi tôn tiền tử vào 23/09/2024 21:44
玉樓天子慣風埃,
新姓新人占舊臺。
奸色妓從嚴地出,
詭裝共自遠方來。
若談我怨禽相話,
莫解人愁花自開。
一望倍傷騷客思,
故移風景到吟懷。
Ngọc lâu thiên tử quán phong ai,
Tân tính tân nhân chiếm cựu đài.
Gian sắc kỹ tòng nghiêm địa xuất,
Quỷ trang cộng tự viễn phương lai.
Nhược đàm ngã oán cầm tương thoại,
Mạc giải nhân sầu hoa tự khai.
Nhất vọng bội thương tao khách tứ,
Cố di phong cảnh đáo ngâm hoài.
Thiên tử nơi lầu ngọc đã quen với gió bụi,
Người mới, họ mới chiếm lầu đài xưa.
Những kỹ nữ nhan sắc gian xảo đi ra từ chốn thâm nghiêm,
Bọn trang phục quái lạ cùng từ phương xa tới.
Như bàn về nỗi ta oán hận, chim chóc chuyện trò cùng nhau,
Không hiểu lòng ta sầu khổ, hoa cỏ vẫn tự tươi nở.
Nhìn suốt tầm mắt, khách thơ càng thêm đau thương,
Nên cố gượng đem phong cảnh vào ngâm vịnh.