Đăng bởi Minh Sơn Lê vào 26/11/2021 19:50
Hier, on parlait de choses et d’autres,
Et mes yeux allaient recherchant les vôtres ;
Et votre regard recherchait le mien
Tandis que courait toujours l’entretien
Sous le sens banal des phrases pesées
Mon amour errait après vos pensées ;
Et quand vous parliez, à dessein distrait
Je prêtais l’oreille à votre secret :
Car la voix, ainsi que les yeux de Celle
Qui vous fait joyeux et triste décèle
Malgré tout effort morose et rieur,
Et met au plein jour l’être intérieur.
Or, hier je suis parti plein d’ivresse :
Est-ce un espoir vain que mon cœur caresse,
Un vain espoir, faux et doux compagnon ?
Oh ! non ! n’est-ce pas ? n’est-ce pas que non ?
Trang trong tổng số 1 trang (1 bài trả lời)
[1]
Gửi bởi Minh Sơn Lê ngày 26/11/2021 19:50
Đã sửa 1 lần, lần cuối bởi Minh Sơn Lê ngày 26/11/2021 19:51
Hôm qua, chuyện vãn đủ điều,
Mắt anh say đắm dặt dìu về em;
Em nhìn anh mắt kiếm tìm
Trong khi mình vẫn huyên thuyên chuyện trò.
Bằng câu từ chỉ vu vơ
Tình anh men đến bên bờ hồn em;
Khi em nói chuyện, hớ hênh,
Nên anh thấu cảm nỗi niềm riêng em:
Tiếng vọng từ trong mắt em
Vui buồn ai đến cho em, tỏ bày,
Mặc tình vui mượn cười vay,
Lấp đầy tâm trạng phút giây qua ngày.
Hôm qua đi với cơn say:
Có là ảo vọng tim này thiết tha,
Ôm vào mộng tưởng, điêu ngoa?
Ồ! không! không phải? không là đúng sao?