Thơ » Pháp » Paul Verlaine » Những khúc lãng mạn không lời (1874)
Đăng bởi Minh Sơn Lê vào 22/02/2022 06:22
L’ombre des arbres dans la rivière embrumée
Meurt comme de la fumée
Tandis qu’en l’air, parmi les ramures réelles,
Se plaignent les tourterelles.
Combien, ô voyageur, ce paysage blême
Te mira blême toi-même,
Et que tristes pleuraient dans les hautes feuillées
Tes espérances noyées!
Trang trong tổng số 1 trang (1 bài trả lời)
[1]
Gửi bởi Minh Sơn Lê ngày 22/02/2022 06:22
Bóng cây rũ trên sông mờ sương trắng
Đứng lặng lờ như làn khói mong manh
Ở phía trên không chen giữa các cành,
Lũ chim chóc réo vang lời trách móc.
Bao, du khách, dưới cảnh sầu rêu mốc
Em cũng nhìn trông dáng vẻ tái tê,
Nỗi buồn sướt mướt cho lá vỗ về
Niềm hy vọng trong em giờ chết đuối!