Thơ » Pháp » Paul Verlaine
Đăng bởi Minh Sơn Lê vào 15/12/2021 06:12
Je ne suis pas jaloux de ton passé, chérie,
Et même je t’en aime et t’en admire mieux.
Il montre ton grand cœur et la gloire inflétrie
D’un amour tendre et fort autant qu’impétueux.
Car tu n’eus peur ni de la mort ni de la vie,
Et, jusqu’à cet automne fier répercuté
Vers les jours orageux de ta prime beauté,
Ton beau sanglot, honneur sublime, t’a suivie.
Ton beau sanglot que ton beau rire condolait
Comme un frère plus mâle, et ces deux bons génies
T’ont sacrée à mes yeux de vertus infinies
Dont mon amour à moi, tout fier, se prévalait
Et se targue pour t’adorer au sens mystique :
Consolations, vœux, respects, en même temps
Qu’humbles caresses et qu’hommages ex-votants
De ma chair à ce corps vaillant, temple héroïque
Où tant de passions comme en un Panthéon,
Rancœurs, pardons, fureurs et la sainte luxure
Tinrent leur culte, respectant la forme pure
Et le galbe puissant profanés par Phaon.
Pense à Phaon pour l’oublier dans mon étreinte
Plus douce et plus fidèle, amant d’après-midi,
D’extrême après-midi, mais non pas attiédi
Que me voici, tout plein d’extases et de crainte.
Va, je t’aime… mieux que l’autre : il faut l’oublier,
Toi, souris-moi du moins entre deux confidences,
Amazone blessée ès belles imprudences
Qui se réveille au sein d’un vieux brave écuyer.
Trang trong tổng số 1 trang (1 bài trả lời)
[1]
Gửi bởi Minh Sơn Lê ngày 15/12/2021 06:12
Anh không ghen em với người tình cũ
Thậm chí yêu và ngưỡng mộ em hơn.
Hồn em bao la và nổi như cồn
Tình yêu dịu dàng chẳng qua bồng bột.
Sống hay chết bởi em không sợ nốt,
Để, gót thu về kiêu hãnh rộn vang
Những ngày bão giông vẻ đẹp vừa sang,
Nức nở đẹp ngời, trao em vinh dự.
Đẹp nức nở khiến tiếng cười tư lự
Một thích nam nhi, hai có thiên tài
Trong mắt anh tôn vinh đức hạnh này
Trong đó yêu mình, tự hào, ngự trị
Hãnh diện tôn thờ em trong huyền bí:
Đồng thời, mong muốn, nhận được ủi an,
Vuốt ve từ tốn hương cũ ân cần
Từng phần cơ thể, ngôi đền hùng tráng
Như đền Panthéon đầy mê mẩn,
Giận dỗi, thứ tha, ham muốn thần tiên
Đặt ngôi thờ, trong hình thức trinh nguyên
Hình hài mạnh mẽ do Phaon tả.
Nhớ Phaon để quên tay rời rã
Dịu dàng thuỷ chung, người yêu ban chiều,
Hoàng hôn oi ả, chẳng ấm bao nhiêu,
Anh ở đây, đầy ngạc nhiên kinh sợ.
Thôi, anh yêu em... phải: quên đi nó.
Em: cười anh giữa hai cuộc tâm giao,
Amazone đau nhan sắc tổn hao
Rời ngực em một yêu cầu dũng cảm.