Tôi thầm mong sự tĩnh lặng cho tôi
Tôi chờ đợi một nõi buồn nhè nhẹ
Đêm buông tựa một người thân lặng lẽ
Thường lặng yên không thốt nên lời
Khi những người khác đã bỏ rơi
Khi có kẻ đang tâm lừa dối
Sự tĩnh lặng đến bên an ủi
Nhủ tôi đừng chán nản buông xuôi
Như hòn đảo mờ xa gọi kẻ đang bơi
Hẹn trước một túp lều trong sương giá
Và ánh ấm ngời nhóm lên bếp lửa
Dành nơi nghỉ ngơi cho kẻ lữ hành
Căn nhà cho ta nơi không ai quen thân
Phút ngắn ngủi giữa dòng đời nghiệt ngã
Là chốn nương thân khi ta già cả
Khi không còn ai đến nữa cùng ta

Khi bạn so găng với cuộc đời, cuộc đời luôn luôn thắng (Andrew Matthews)