Đăng bởi Vanachi vào 02/12/2006 13:30, đã sửa 5 lần, lần cuối bởi Hoa Xuyên Tuyết vào 19/11/2010 12:42
Я сердце свое никогда не щадила...
Я сердце свое никогда не щадила: ни в песне, ни в дружбе, ни в горе, ни в страсти... Прости меня, милый. Что было, то было. Мне горько. И все-таки всё это - счастье.
И то, что я страстно, горюче тоскую, и то, что, страшась небывалой напасти, на призрак, на малую тень негодую. Мне страшно... И все-таки всё это - счастье.
Пускай эти слезы и это удушье, пусть хлещут упреки, как ветки в ненастье: страшней всепрощенье. Страшней равнодушье. Любовь не прощает. И всё это - счастье.
Я знаю теперь, что она убивает, не ждет состраданья, не делится властью. Покуда прекрасна, покуда живая, покуда она не утеха, а счастье.
Em chẳng bao giờ tiếc trái tim đâu Trong vui sướng khổ đau, trong đam mê, tình bạn Cái gì xảy ra thì đã xảy ra... Anh thân yêu, Hãy tha thứ cho em anh nhé! Cay đắng, xót xa... Nhưng dù sao, Đó cũng là hạnh phúc.
Và trong em cứ bùng lên nỗi khát khao mãnh liệt Những lo âu và một rủi ro không tránh khỏi đến kinh hoàng Một bóng ma bé nhỏ, một ảo ảnh hão huyền. Em căm thù Ôi khủng khiếp... Nhưng dù sao, Đó cũng là hạnh phúc.
Ngột ngạt lắm người ơi, cứ để lệ tuôn trào! Cứ trách mắng em đi! Những lời như roi quất... Lòng độ lượng bao dung, sự thờ ơ – ôi dữ dội Tình yêu không tha thứ bao giờ... Nhưng dù sao, Đó cũng là hạnh phúc.
Ôi tình yêu! Ta biết giờ đây Người đã làm tiêu tan, Người đã chẳng trông mong lòng trắc ẩn của đời Tình yêu - Người không bao giờ sẻ chia quyền lực Giờ đây Người vẫn tuyệt vời và có thật Dẫu rằng với ta Người chẳng còn là khoái lạc, niềm vui... Nhưng dù sao, Đó cũng là hạnh phúc.
Я сердце свое никогда не щадила: ни в песне, ни в дружбе, ни в горе, ни в страсти... Прости меня, милый. Что было, то было. Мне горько. И все-таки всё это - счастье.
И то, что я страстно, горюче тоскую, и то, что, страшась небывалой напасти, на призрак, на малую тень негодую. Мне страшно... И все-таки всё это - счастье.
Пускай эти слезы и это удушье, пусть хлещут упреки, как ветки в ненастье: страшней всепрощенье. Страшней равнодушье. Любовь не прощает. И всё это - счастье.
Я знаю теперь, что она убивает, не ждет состраданья, не делится властью. Покуда прекрасна, покуда живая, покуда она не утеха, а счастье.
"Xin anh đừng hỏi vì sao Tên anh em để lẫn vào trong thơ..."
Đấy không phải tên bài thơ đâu, chỉ là những từ có trong bài thôi. Còn đây là một kiểu bài thơ Không Đề, thường nhắc đến bài này, mọi người hay đọc câu đầu lên, coi như đó là tên bài thơ Vì thế, bài này, theo mình ĐLH cứ để tên là:"Я сердце свое никогда не щадила..."
Còn ở bản tiếng Việt, người dịch đã tự lấy một tứ thơ làm tiêu đề rồi. Nếu không thì cũng có thể coi là bài: "Em chẳng bao giờ thương tiếc trái tim..."
"Xin anh đừng hỏi vì sao Tên anh em để lẫn vào trong thơ..."
Con tim mình không bao giờ em thương xót Không trong thơ, trong đau khổ, trong say đắm, tình thân Anh hãy tha thứ cho em. Những gì đã từng Cay đắng lắm. Nhưng đó là hạnh phúc.
Và cái điều em đam mê, em buồn khủng khiếp Cái điều này đáng sợ hơn cả bất hạnh đau thương Chỉ cái bóng nhỏ nhoi mà em tức giận vô cùng Thật khủng khiếp. Nhưng đó là hạnh phúc.
Cho dù ngạt thở, cho dù nước mắt Dù lời trách cứ xì xào như cành lá khi mưa: Còn kinh hoàng hơn cả tha thứ, hơn cả sự hững hờ. Tình là không tha. Và đó là hạnh phúc.
Em vẫn biết rằng giờ tình yêu đang giết Không chờ đợi lòng thương, không chia sẻ quyền hành Nhưng một khi tình tuyệt vời, tình đang sống trong tim Thì tình không phải là trò vui mà tình là hạnh phúc.
Thành viên xinbac-tibo gửi lên Thi Viện
"Xin anh đừng hỏi vì sao Tên anh em để lẫn vào trong thơ..."
Trái tim mình chưa bao giờ em dè xẻn: Trong lời ca, tình bạn hay đau khổ, đam mê, Xin lỗi anh yêu. Việc gì qua thì cũng đã qua Em cay đắng. Nhưng dẫu sao, đó cũng là hạnh phúc.
Trong những gì đam mê và đắng cay thổn thức, Em lo âu về bất hạnh chưa trải qua, Em căm hờn những điềm báo, những bóng ma Em hoảng sợ… Nhưng dẫu sao, đó cũng là hạnh phúc.
Mặc lệ rơi, mặc sầu lo và trách móc Quất vào mình như những cành cây khô Chẳng đáng sợ bằng lãnh đạm thờ ơ, Tình yêu không thứ tha. Và đó là hạnh phúc.
Giờ em biết tình yêu là hủy diệt, Không chờ thương hại, không thể bị chia đôi Khi tình yêu còn tồn tại, còn tuyệt vời Chưa tàn héo, thì đó là hạnh phúc.
Em chẳng bao giờ nương nhẹ trái tim em trong khúc hát, trong buồn đau, trong đắm say hay tình bạn… Tha lỗi cho em, người yêu. Điều gì đến thì đã đến rồi. Cay đắng quá. Nhưng dẫu sao, thảy vẫn là hạnh phúc.
Hạnh phúc cả khi nồng nàn sầu khổ, hoảng sợ trước những tai ương không tránh khỏi trên đời một bóng ma, một ám ảnh thoáng qua cũng làm em căm hận Em sợ lắm anh ơi… Nhưng dẫu sao, thảy vẫn là hạnh phúc!
Ôi, mặc nước mắt rơi và những cơn uất nghẹn, chấp nhận mọi oán hờn quất như roi lá trời mưa. Sợ nhất là bỏ qua hết mọi điều, là lạnh nhạt trơ trơ Tình yêu không tha thứ. Và thảy là hạnh phúc.
Giờ em hiểu tình là hủy diệt, không đợi xót thương, không chia sẻ uy quyền. Còn sống động, chừng nào còn tươi đẹp, Là hạnh phúc tuyệt vời khi không phải thú chơi !
Nguồn: Olga Berggoltz của tôi. NXB Trẻ, 2010
"Xin anh đừng hỏi vì sao Tên anh em để lẫn vào trong thơ..."