Ở làng nọ có một anh nhà quê,
Sống chất phác với một con lừa què.

Con lừa ấy yếu, gầy, trông thật tội
Lại già, xấu, đứng còn không nổi.

Số phận nó, quả đúng thật bất công,
Luôn bị đánh, không ngày nào là không.

Nên rỗi việc là nằm yên một chỗ,
Nó than trách cuộc đời mình khốn khổ.

Anh nhà quê cũng chán nó, một hôm
Quyết định đem con lừa xấu, gầy nhom

Ra chợ bán, được vài đồng cũng đỡ
Theo cái lệ có xưa nay ở chợ.

Anh ta nhờ ông lái bán giùm cho,
Và ông này ngay lập tức nói to:

'Nào lại đây mua ngay không chậm trễ,
Một con lừa thông minh, nhanh và khoẻ

Không phải lừa, có thể nói không ngoa,
Khoẻ như ngựa, hay cùng lắm, như la

Nó mà phóng, còn nhanh hơn tên bắn
Nào lại mua, kẻo không rồi hói hận!"

Khách đứng quanh chỉ nhìn nhau phì cười,
Thế mà anh nhà quê, thật dở người

Thật thà tin những gì ông kia nói,
Không hề biết phương buôn chuyên nói dối.

"Không, không bán, con lừa này của tôi
Nó quả đúng là con vật không tồi.

Nó tốt giống, Rất chăm làm, mạnh khoẻ
Chính tôi cần một con lừa như thế!"

Rồi vội vàng, rất hăng hái, anh ta
Dắt con vật khốn khổ kia về nhà.

Dẫu em có nghi ngờ ! Ngôi sao là ánh lửa ! Mặt trời di chuyển chỗ ! Chân lý là dối lừa ! Nhưng em chớ nghi ngờ ! Tình yêu Anh em nhé