Có chàng trai con nhà giàu, chủ nhật
Diện bộ cánh tự cho là đẹp nhất,

Rồi đến thăm mọt nhà chiêm tinh,
Một ông già tóc bạc rất thông minh.

Ông già nghĩ: "Một con công sặc sỡ!
Chắc con quan, và đến không vô cớ."

Ông chào khách, kê gối cao mời ngồi
Khách cảm ơn rất đúng lễ, và rồi,-

Để chứng tỏ không chỉ quần áo đẹp,
Mà anh ta cũng biết điều, lễ phép,-

Một hồi lâu anh ta nói, cố tình
Nói những điều rất thâm thuý, thông minh

Nhưng khốn nỗi, ý và từ lẫn lộn,
Thành một chuỗi các âm thanh hổ lốn

Rồi cuối cùng, khách ngồi im. Chủ nhà
Rất thân tình, đã khuyên bảo anh ta:

"Phải công nhận là áo quần anh đẹp,
Và có lẽ anh là người lễ phép".

Nhưng khả năng ăn nói quả rất tồi.
Trong đầu anh toàn xám xịt, theo tôi,

Hoặc là anh lo tu thân học hỏi
Cho đầu óc đỡ bớt phần tăm tối.

Không thì thay bộ áo đẹp này đi,
Nó không che được cái dốt ích gì.

Dẫu em có nghi ngờ ! Ngôi sao là ánh lửa ! Mặt trời di chuyển chỗ ! Chân lý là dối lừa ! Nhưng em chớ nghi ngờ ! Tình yêu Anh em nhé