Улетели листья

Улетели листья с тополей -
Повторилась в мире неизбежность...
Не жалей ты листья, не жалей,
А жалей любовь мою и нежность!

Пусть деревья голые стоят,
Не кляни ты шумные метели!
Разве в этом кто-то виноват,
Что с деревьев листья улетели?

 

Xếp theo:

Trang trong tổng số 1 trang (7 bài trả lời)
[1]

Ảnh đại diện

Bản dịch của Nguyễn Viết Thắng

Từ hàng dương bay đi từng chiếc lá
Điều hiển nhiên vẫn lặp lại trong đời
Đừng thương tiếc lá làm chi, em ạ
Mà hãy thương hiền dịu mối tình tôi!

Em cứ để mặc hàng cây trần trụi
Bão tuyết gào, em trách bão mà chi!
Bởi ở đây không ai người có lỗi
Khi lìa cành những chiếc lá bay đi.

Chưa có đánh giá nào
Trả lời
Ảnh đại diện

Bản dịch của Hữu Việt

Lìa cành chiếc lá bông bay -
Cho hay cái lẽ xưa nay của trời...
Nếu em thương lá mồ côi,
Sao không xót chút tình tôi dịu dàng!

Mặc cây trần trụi bẽ bàng,
Xin đừng trách gió phũ phàng làm chi!
Nào ta đâu có lỗi gì,
Khi cây trút lá đi về cõi không?


Bản dịch đã đạt giải A trong cuộc thi dịch thơ của tạp chí Văn Học Nước Ngoài tổ chức năm 1997.
"Xin anh đừng hỏi vì sao
Tên anh em để lẫn vào trong thơ..."
Chưa có đánh giá nào
Trả lời
Ảnh đại diện

Bản dịch của Hoàng Mi

Lá rơi từ những cành dương
Lá rơi, rơi… chuyện lẽ thường… lá rơi!
Đừng thương tiếc lá, em ơi,
Hãy thương xót chút tình tôi dịu dàng.

Dẫu rằng cây trụi bên đàng,
Cũng đừng trách bão phũ phàng với cây.
Lẽ nào ai chịu lỗi đây,
Khi cây đổ lá, lá bay lìa cành.

"Xin anh đừng hỏi vì sao
Tên anh em để lẫn vào trong thơ..."
Chưa có đánh giá nào
Trả lời
Ảnh đại diện

Bản dịch của Phan Chí Thắng

Lá phong đã rụng hết rồi
Là điều tất yếu giữa đời này thôi...
Xin đừng thương tiếc lá rơi
Tình anh đằm thắm em ơi tiếc giùm!

Mặc cho trơ trụi hàng phong
Cũng đừng nguyền rủa bão giông làm gì
Nào ai có tội tình chi
Nếu như lá đã chia ly với cành?

"Xin anh đừng hỏi vì sao
Tên anh em để lẫn vào trong thơ..."
Chưa có đánh giá nào
Trả lời
Ảnh đại diện

Bản dịch của Vũ Thị Minh Nguyệt

Những chiếc lá bay từ hàng dương -
Vòng tuần hoàn, đời không tránh khỏi...
Đừng thương lá vàng rơi lả tả,
Mà xót tình thương mến của riêng tôi!

Hãy mặc kệ hàng cây đứng trụi trơ,
Bão tuyết thét gào, em đừng trách nữa!
Có lẽ nào đã ai - kia có lỗi,
Khi lìa cành những chiếc lá bay đi?

Nếu một mai kiệt sức quỵ bên đường
Em sẽ mang theo gương mặt anh rạng rỡ
Mùa Thu reo chấm nắng vàng sớt lửa
Pha bột màu thương nhớ vẽ trời yêu!
Chưa có đánh giá nào
Trả lời
Ảnh đại diện

Bản dịch của Nguyễn Quỳnh Hương

Lá phong rơi
Điều-phải-đến trên đời lại đến...
Đừng tiếc lá, em ơi, đừng tiếc,
Dành tiếc nuối cho tình tôi!

Khi hàng cây trụi lá xin đừng trách bão dông.
Không ai có lỗi đâu em.
Khi những chiếc lá cứ rơi
Khi đất trời vào đông.

Chưa có đánh giá nào
Trả lời
Ảnh đại diện

Bản dịch của Phạm Thanh Cải

Những chiếc lá từ cây dương rơi xuống
Mùa lại tiếp mùa, chiếc lá lại rơi rơi...
Đừng hối tiếc lá rơi, đừng hối tiếc,
Mà hãy thương sự hiền dịu của tôi!

Hãy cứ để cây đứng một mình trần trụi
Đừng trách chi trận bão tuyết rú gào!
Bởi ở đây không ai người có lỗi
Từ trên cây, muôn lá rụng xạc xào?

Chưa có đánh giá nào
Trả lời