Trên con đường bụi bặm
Hai chân xây xát vết thương
Người khách bộ hành mê sảng
Dưới mặt trời chói chang
Trên con đường bụi bặm
Cứ đi về phía trước dấn lên

Cánh tay đơn độc
Đôi con mắt đớn đau máy liền liền
Phải chăng nước mắt vì đau khổ
Hay chẳng qua vì gió thổi, phải chăng?

Nhưng em biết ở phía sau biển nước
Nơi tối đèn thắp sáng vì sao
Có ngôi nhà dưới bóng cây dẻ
Và em bước đi đến ngôi nhà đó


[Thông tin 1 nguồn tham khảo đã được ẩn]
Khi bạn so găng với cuộc đời, cuộc đời luôn luôn thắng (Andrew Matthews)