Thơ » Việt Nam » Hậu Lê, Mạc, Trịnh-Nguyễn » Nguyễn Văn Siêu » Vạn lý tập
Đăng bởi tôn tiền tử vào 27/12/2013 17:08
卓嶺如人立,
當山無與群。
中流或偃蹇,
傾耳洗浮雲。
Trác lĩnh như nhân lập,
Đương sơn vô dữ quần.
Trung lưu hoặc yển kiển,
Khuynh nhĩ tẩy phù vân.
Đỉnh núi vững chãi như người đứng,
Núi này không quần tụ cùng núi khác.
Ở giữa sông mà lại cao vút,
Nghiêng tai rửa phù vân.
Trang trong tổng số 1 trang (5 bài trả lời)
[1]
Gửi bởi PH@ ngày 10/11/2016 15:50
Sừng sững như người đứng
Làm ngọn núi đơn côi
Giữa dòng hẳn kiêu hãnh
Nghiêng tai rửa mây trôi
Đỉnh cao tựa người đứng
Là núi chẳng tụ quần
Giữa sông mà chót vót
Nghiêng tai rửa phù vân
Gửi bởi Lâm Xuân Hương ngày 22/08/2017 15:37
Đỉnh núi vững như người đang đứng
Không quây quần cùng những núi nào
Giữa sông kiêu ngạo làm sao
Nghiêng tai nhờ đám mây cao rửa giùm.
Gửi bởi Lương Trọng Nhàn ngày 23/08/2018 11:24
Đã sửa 1 lần, lần cuối bởi Lương Trọng Nhàn ngày 11/10/2019 11:13
Đỉnh núi ngất cao như đứng trông,
Núi này một cõi đứng mình không.
Nằm trong sông đó sao cao vút,
Như rửa phù vân nghiêng nửa tai.
Gửi bởi Trương Việt Linh ngày 19/12/2019 08:41
Đã sửa 2 lần, lần cuối bởi Trương Việt Linh ngày 25/02/2020 20:33
Núi non sừng sững tựa người
Hiên ngang lẫm liệt đứng chơi một mình
Giữa dòng cao vút từng không
Nghiêng tai bỏ mặt phù vân bên ngoài