Thơ » Việt Nam » Nguyễn » Nguyễn Văn Lý
Đăng bởi hongha83 vào 22/11/2025 21:58
荒梁餘故壘,
憑弔倚高岑。
漫道關山勝,
誰知造化心。
古今悲代謝,
雲海自高深。
南北爲家日,
秋風一浪吟。
Hoang lương dư cố luỹ,
Bằng điếu ỷ cao sầm.
Mạn đạo quan sơn thắng,
Thuỳ tri tạo hoá tâm.
Cổ kim bi đại tạ,
Vân hải tự cao thâm.
Nam bắc vi gia nhật,
Thu phong nhất lãng ngâm.
Nơi hoang vu này còn sót lại một chiến luỹ
Lên núi cao mà tưởng niệm người xưa
Cứ nói là do hình thế núi non hiểm trở
Có ai hay biết được lòng tạo hoá
Buồn đau về sự đổi thay kim cổ
Mây biển tự nó cao và sâu
Ngày nam bắc là một nhà
Trước gió thu ngâm sảng khoái
Trang trong tổng số 1 trang (1 bài trả lời)
[1]
Gửi bởi hongha83 ngày 22/11/2025 21:58
Còn đây chiến luỹ hoang tàn
Lên cao tưởng niệm chiến trường người xưa
Dạo xem phong cảnh ngẩn ngơ
Do lòng tạo hoá gây ra khó lường
Nghĩ đời đắp đổi mà thương
Mây cao biển rộng lẽ thường đó thôi
Ngày Nam Bắc hết chia đôi
Gió thu dào dạt thơ vui một nhà
Bình luận nhanh 0
Bạn đang bình luận với tư cách khách viếng thăm. Để có thể theo dõi và quản lý bình luận của mình, hãy đăng ký tài khoản / đăng nhập trước.