Yêu nhục nhiều phen vuỗn đã từng,
Lòng người sự thế thấy lâng lâng.
Trọng thì nên ngộ, nhàn thì dại,
Mất chẳng hề âu, được chẳng mừng.
An lạc một lều dầu thú,
Thái bình mười chước ngại dâng.
Nọ nào biết được lòng tri kỷ,
Vảng non tây nguyệt một vừng.


Bản ở trên theo Nguyễn Trãi toàn tập, được xếp là bài Bảo kính cảnh giới thứ 34 của Nguyễn Trãi.

Một số sách chép bài này của Nguyễn Bỉnh Khiêm, nhưng các bản Nôm đều thiếu hai câu luận. Một số lại chép thêm hai câu của Nguyễn Trãi vào cho trọn bài. Thơ văn Nguyễn Bỉnh Khiêm xếp là bài thứ 6 (Lòng thư thái) trong Bạch Vân quốc ngữ thi tập:
Vinh nhục bao phen hẳn đã từng,
Lòng người sự thể dửng dừng dưng.
Khen
thì nên tốt, chê nên dại,
Mất cũng chẳng âu được chẳng mừng.
Có ai biết được lòng tri kỷ,
Vời vợi non cao nguyệt một vừng.


[Thông tin 2 nguồn tham khảo đã được ẩn]