Tử phủ lâu đài ỷ bích sầm, Thập niên kim tịch nhất đăng lâm. Tùng hoa lạc địa kim đàn tĩnh, Khánh hưởng xuyên vân đạo viện thâm. Kim đỉnh đơn thành nhân dĩ khứ, Hoàng lương mộng giác sự nan tầm. Viên sầu hạc oán vô cùng ý, Hàn nhạc tiêu tiêu trúc cách lâm.
Dịch nghĩa
Lâu đài phủ tía dựa trên núi biếc Mười năm qua, chiều nay mới trở lại thăm Hoa thông rụng, kim đàn tĩnh mịch Tiếng khách vang tận mây, đạo viện thẳm sâu Đĩnh vàng luyện thuốc xong, người tiên đã đi mất Tỉnh giấc mộng kê vàng, sự việc cũng khó tìm Vượn sầu hạc oán, ý vô cùng khôn xiết Ngày lạnh có tiếng lao xao của rừng trúc bên kia.
十年今夕一登臨。 Thập niên kim tịch nhất đăng lâm. Mười năm qua, chiều nay mới trở lại thăm
松花落地金壇靜, Tùng hoa lạc địa kim đàn tĩnh, Hoa thông rụng, kim đàn tĩnh mịch
磬響穿雲道院深。 Khánh hưởng xuyên vân đạo viện thâm. Tiếng khách vang tận mây, đạo viện thẳm sâu
金鼎丹成人已去, Kim đỉnh đơn thành nhân dĩ khứ, Đĩnh vàng luyện thuốc xong, người tiên đã đi mất
黃梁夢覺事難尋。 Hoàng lương mộng giác sự nan tầm. Tỉnh giấc mộng kê vàng, sự việc cũng khó tìm
猿愁鶴怨無窮意, Viên sầu hạc oán vô cùng ý, Vượn sầu hạc oán, ý vô cùng khôn xiết
寒日蕭蕭竹隔林。 Hàn nhạc tiêu tiêu trúc cách lâm. Ngày lạnh có tiếng lao xao của rừng trúc bên kia.
Ngọc Thanh quán (quán là nơi cư trú của đạo sĩ) nằm trên núi Đạm Thuỷ, huyện Đông Triều (Quảng Yên, Bắc Việt), là một danh lam thắng cảnh. Xưa đây là nơi Hồ Quý Ly bắt ép vua Trần Thuận Tông đến tu sau khi buộc phải nhường ngôi cho thái tử An mới lên 3 (Trần Thiếu Đế), rồi tổ chức giết luôn vua tại đây (theo "Đại Việt sử ký toàn thư" - Ngô Sĩ Liên).
Phủ đô sơn mùa tía tức là chỗ ở của các vị quyền quý trong triều đình. Theo cổ chế Việt Nam cũng như Trung quốc, màu vàng dành cho vua, màu tía dành cho các vị đại thần.
Cái nền, bệ vàng, nơi tế tự tôn kính.
"Ức Trai thi tập" ghi là "bích hưởng" (tiếng ngọc), thiển nghĩ không thích hợp bằng khánh hưởng.
Cái vạc vàng dùng để luyện linh đơn.
Viên, hạc: vượn và hạc, hai loại cầm thú tượng trưng cho hạng quân tử. Cho nên những hình tượng này thường được khắc hoạ tại những nơi tôn kính.
Lâu đài tía dựa non cao Chiều nay nhớ lại chuyến nào mười năm Kim đàn đầy rụng hoa thông Rung mây tiếng khánh viễn thâm đạo tràng Người tiên rời khỏi đĩnh vàng Tiếc khi tỉnh mộng hoàng lương khó tìm Vượn sầu hạc oán bao niềm Lao xao tiếng trúc rừng bên lạnh lùng.
Lâu đài phủ tía dựa non cao, Hàng chục năm nay mới lại chèo. Rải đất hoa tùng đàn đạo vắng, Thâu mây tiếng khánh viện tiên sâu. Đỉnh thành thuốc đỏ người đi mất, Mộng tỉnh kê vàng việc thấy đâu. Hạc oán vượn sầu khôn xiết nỗi, Cách rừng ngày lạnh trúc lao xao.
Nguồn: Đào Duy Anh, Nguyễn Trãi toàn tập, NXB Khoa học xã hội, 1976
Phủ tía, non xanh hiện rõ lầu Mười năm thăm lại phải trèo cao. Hoa tùng rụng đất, Kim đàn vắng Tiếng khánh xuyên mây, Đạo viện sâu! Đỉnh luyện thành đơn, người đã khuất Mộng kê tỉnh giấc, việc tìm đâu ? Vượn sầu hạc oán hàm bao ý Ngày lạnh rừng bên trúc lao xao!!
Gửi bởi PH@ ngày 26/04/2014 23:39 Đã sửa 1 lần, lần cuối bởi PH@ ngày 03/11/2017 22:42
Lâu đài phủ tía tựa cao xanh Đã chục năm nay lại lữ hành Đầy đất hoa thông đàn tế lặng Khánh vang đạo viện dội thiên thanh Thuốc xong đỉnh rỗng người đi khuất Tỉnh mộng kê vàng việc khó thành Hạc oán vượn sầu khôn xiết ý Rừng bên ngày lạnh trúc reo quanh.
Ngọc Thanh quán là nơi Hồ Quý Ly sai người giết Thượng hoàng Trần Thuận Tông chứ không phải Trần Nghệ Tông ,ông đã mất trước đó 6 năm rồi ,xin xem lại Đại Việt sử ký toàn thư
Lâu đài tía dựng trên non biếc Mười năm qua mới được về thăm Hoa rơi tĩnh mịch kim đàn Viện sâu thăm thẳm khánh vang tận trời Luyện xong thuốc, tiên chơi cõi khác Giấc mơ tan mọi việc tìm đâu? Nỉ non vượn oán, hạc sầu Bên rừng tiếng trúc lao xao lạnh lùng.
Lâu đài phủ tía dựa núi cao, Trở lại thăm mười năm đã qua. Tùng hoa rụng đầy, kim đàn vắng, Đạo viện sâu, khánh vẳng tận mây. Đĩnh vàng luyện thuốc, tiên đi mất, Tỉnh mộng kê vàng, việc khó tìm Vượn sầu hạc oán, khôn xiết ý Rừng trúc bên lạnh tiếng lao xao.