Thơ » Việt Nam » Hậu Lê, Mạc, Trịnh-Nguyễn » Nguyễn Trãi » Ức Trai thi tập » Thơ tỏ ý chán nản và muốn về nghỉ
庭闈一別歲花深,
愛慕人皆共此心。
客裡看雲情易切,
公餘披卷意難禁。
家山孰不懷桑梓,
忠孝何曾有古今。
持此贈君還自感,
詩成我亦淚沾襟。
Đình vi nhất biệt tuế hoa thâm,
Ái mộ nhân giai cộng thử tâm.
Khách lí khán vân tình dị thiết,
Công dư phi quyển ý nan câm.
Gia sơn thục bất hoài tang tử,
Trung hiếu hà tằng hữu cổ câm (kim).
Trì thử tặng quân hoàn tự cảm,
Thi thành ngã diệc lệ triêm khâm.
Từ khi cách biệt cha mẹ, đã nhiều năm qua
Tình yêu mến, người ta đều cùng một tấm lòng đó
Nơi đất khách trông mây, tình dễ tha thiết
Xong việc công, mở sách, cảm xúc khó cầm
Tình quê hương, ai chẳng nhớ cây dâu cây tử
Lòng trung hiếu có bao giờ phân biệt xưa và nay
Cầm bài này tặng ông, lại tự thấy cảm động
Thơ làm xong, ta cũng nước mắt ướt vạt áo
Trang trong tổng số 1 trang (5 bài trả lời)
[1]
Gửi bởi Vanachi ngày 10/09/2005 19:34
Đã sửa 1 lần, lần cuối bởi Vanachi ngày 19/04/2007 19:09
Cách xa cha mẹ những năm ròng
Thương mến, người ta một tấm lòng
Đất khách trông mây, tình thắm thiết
Việc xong giở sách, cảm khôn cầm
Xưa nay đều một niềm trung hiếu
Sông núi cùng là nỗi nhớ mong
Cầm tặng bài thơ nghe tức tủi
Làm xong nước mắt cũng tuôn dòng.
Gửi bởi Vanachi ngày 10/04/2007 20:01
Xa cách quê, rày tuổi chất cao
Hiếu tâm ai cũng giống lòng nhau
Nhìn mây chốn khách, tình tha thiết
Mở sách khi nhàn, ý dạt dào
Cảnh núi tử phần sao chẳng nhớ
Chữ trung kim cổ khác gì đâu
Tặng người mấy vận, ta còn cảm
Thơ viết, lòng đây lệ đã trào.
Gửi bởi Vanachi ngày 05/09/2008 07:51
Quê hương từ cách tuổi càng cao,
Cha mẹ ai là chẳng mến yêu.
Dặm khách trông mây tình dễ thiết,
Việc rồi giở sách dạ thường đau.
Tử phần thương nhớ khôn khuây được,
Trung hiếu xưa nay há khác nhau.
Đưa tặng ngươi ta thêm tự cảm,
Thơ xong ta cũng lệ chan bào.
Gửi bởi Trương Việt Linh ngày 20/10/2014 16:17
Nhiều năm cách biệt nhớ quê xa,
Ai cũng một lòng hiếu mẹ cha.
Đất khách trông mây tình thắm thiết,
Ngày nhàn mở sách lệ chan hòa.
Núi quê dâu thị lòng thêm cảm,
Trung hiếu xưa nay dạ chẳng phai.
Thơ tặng gởi anh dào dạt ý,
Viết xong nước mắt chảy dầm ra.
Gửi bởi Lương Trọng Nhàn ngày 20/06/2018 12:03
Đã sửa 1 lần, lần cuối bởi Lương Trọng Nhàn ngày 29/12/2019 18:54
Cách biệt mẹ cha năm tháng qua,
Một lòng cùng mến đến quê xa.
Trông mây đất khách tình tha thiết,
Mở sách lúc nhàn xúc cảm ra.
Ai chẳng tình quê dâu với tử,
Bao giờ trung hiếu phân xưa nay.
Bài này đưa tặng ta rung động,
Thơ viết vừa xong áo lệ nhoà.