Thơ » Trung Quốc » Tam Quốc » Nguyễn Tịch
Đăng bởi Vanachi vào 08/09/2008 21:35
湛湛長江水,
上有楓樹林。
皋蘭被徑路,
青驪逝駸駸。
遠望令人悲,
春氣感我心。
三楚多秀士,
朝雲進荒淫。
朱華振芬芳,
高蔡相追尋。
一為黃雀哀,
淚下誰能禁!
Trạm trạm Trường Giang thuỷ,
Thượng hữu phong thụ lâm.
Cao lan bị kính lộ,
Thanh ly thệ xâm xâm.
Viễn vọng lệnh nhân bi,
Xuân khí cảm ngã tâm.
Tam Sở đa tú sĩ,
Triêu vân tiến hoang dâm.
Chu hoa chấn phân phương,
Cao Sái tương truy tầm.
Nhất vi hoàng tước ai,
Lệ hạ thuỳ năng cầm!
Nước sông Trường Giang trong và sâu,
Trên có rừng phong.
Lan bên bờ mọc che kín cả lối đi,
Ngựa ô chạy gấp gấp.
Từ xa trông lòng người buồn bã,
Khí xuân cảm lòng ta.
Tam Sở có nhiều người tài giỏi,
(Mà sao) mây trắng cứ tiến cử hoang dâm.
Hoa thắm toả hương thơm ngát,
Ở Cao Sái truy tìm.
Mang nỗi bi thương cho chim sẻ vàng,
Lệ rơi không ai cầm được.
Trang trong tổng số 1 trang (2 bài trả lời)
[1]
Gửi bởi Vanachi ngày 08/09/2008 21:35
Trường Giang nước trong chảy,
Rừng phong toả bóng râm.
Lan bờ che kín lối,
Ngựa ô chạy rầm rầm.
Từ xa nhìn buồn bã,
Lòng đã cảm hơi xuân.
Tam Sở nhân tài lắm,
Mây sớm tiến hoang dâm.
Hoa thắm hương toả ngát,
Tại Cao Sái truy tầm.
Thương thay chim hoàng tước,
Rơi lệ khó ai cầm.
Gửi bởi Lương Trọng Nhàn ngày 11/02/2021 20:13
Trường Giang sông nước trong sâu,
Rừng phong toả bóng râm màu đỏ tươi.
Lối đi lan kín bên bờ,
Ngựa ô chạy gấp xa mờ đế kinh.
Trông người buồn bã lặng thinh,
Khí xuân đã cảm lòng mình xót thay.
Nhiều người Tam Sở có tài,
Mà sao mây sớm tiến bầy hoang dâm.
Ngát thơm hoa thắm tươi mầm,
Ở nơi Cao Sái truy tầm, cảnh thơ.
Bi thương hoàng tước chẳng ngờ,
Bị săn chết thảm lệ rơi khôn cầm!