Chưa có đánh giá nào
Thể thơ: Thơ tự do
Thời kỳ: Hiện đại

Đăng bởi Thập Tứ Cách Cách vào 13/07/2009 00:47

Không còn ngôi nhà ấy những cái cây quanh nhà biến mất.
Tôi đi qua ban mai mơ hồ tiếng mở cửa
và tiếng sủa con chó nhỏ ướt át sương đêm trên cánh đồng phía trước
tôi đi qua tràn ngập tâm hồn mở ra một đầm nước lộng lẫy bầy thiên nga
mang gương mặt thiếu phụ đã chết bay lên
vọng tiếng kêu khe khẽ một đêm ân ái đã lâu trong những tối thu

Ngôi nhà trôi về đâu con đường mòn chìm khuất
tôi đi qua hoàng hôn tiếng cửa dần dần đóng
bầy thiên nga thiếp ngủ trên sóng rì rầm
người thiếu phụ gọi về trong ngày hạ cuối cùng.

Biến mất cánh đồng trong bóng tối bất tận
Những ngôi sao dần dần trong dần dần tinh khiết
hơi ấm bộ lông chó bên bậc cửa, sủa khe khẽ, khe khẽ sủa trong mơ
người thiếu phụ vẫn thở trong ngôi nhà vô hình
và cái thai dần lớn bởi giấc mơ tôi.