15.00
Đăng ngày 31/05/2025 15:26, đã sửa 1 lần, lần cuối bởi Nguyễn Ngọc Linh - Nguyễn Thiên Thành vào 06/06/2025 13:41, số lượt xem: 160

1
Mẹ đã nghe một nhịp đập khác trong ngực mình
lạ lẫm mà thân quen
như thể mẹ được mượn một trái tim nữa
để học lại cách sống,
từ đầu.

Mỗi sáng tỉnh dậy
mẹ đặt tay lên bụng
nói thầm với con
những câu chuyện không ai nghe
chỉ mình mẹ biết
con đang gật đầu.

2
Mưa đổ suốt đêm
gió cứa vào vòm lá ngoài hiên
mẹ quặn lên từng cơn đau
rồi nghe tiếng khóc đầu tiên
mảnh mai
nhưng đủ xé toạc mọi giới hạn mẹ từng biết.

Ba cầm tay mẹ
mắt đỏ hoe như chưa từng khóc
bàn tay ba vụng về
chạm vào mái tóc ướt mồ hôi
của một người
đã vừa sinh ra một người.

3
Con ngủ
trong tiếng ru của mẹ
mỗi câu hát không cần vần
chỉ cần con im.

Mẹ thức
khi đêm rơi vào tận sâu trong ngực
sợ con ho
sợ muỗi đốt
sợ cả tiếng thở gấp gáp trong mơ.

Mẹ học cách đo tình yêu
bằng nhiệt độ
bằng từng thìa cháo
bằng bàn tay sờ trán
bằng nước mắt chảy ngược vào lòng.

4
Con ngã.
Mẹ giật mình.
Con khóc.
Mẹ muốn đau thay.

Rồi con nói được chữ “mẹ”
một âm thanh ngắn
mà dài hơn tất cả những ngày mẹ từng sống
mẹ bật khóc
trong buổi chiều nắng tắt sau ô cửa.

5
Con lớn
mẹ lùi.
Mẹ không còn đi trước dắt tay
mẹ đi sau
nhìn bóng con đổ dài trên sân trường ngày khai giảng.

Con có bạn, có thầy, có thế giới
mẹ ở lại
trong những bữa cơm nóng
trong chiếc áo con mặc mùa đông
trong hộp cơm con quên mang về.

6
Dù con đi đâu
mẹ vẫn là người đứng ở cửa
tay cầm chiếc chổi
mắt nhìn vào cuối ngõ
nghe tiếng xe quen mà tim đập nhanh
chỉ để rồi thở dài vì nhầm người.

Con ơi,
dù sau này con có bao nhiêu lần thất vọng
bao nhiêu người quay lưng
hãy nhớ về mẹ –
nơi chưa từng đóng cửa.

7
Mẹ yêu con
từ lúc chưa có tên gọi
cho đến ngày tóc mẹ bạc trắng
và tay con cầm nén nhang cuối cùng.

Dù con bao tuổi
dù mẹ còn hay mất
tình yêu này không cần ai chứng nhận
vì nó đã nằm sẵn
trong dòng máu
con mang theo
suốt đời.