Thơ » Việt Nam » Nguyễn » Nguyễn Du » Thanh Hiên thi tập » Mười năm gió bụi (1786-1795)
西風蕭颯拂高林,
傾盡離杯話夜深。
亂世男兒羞對劍,
他鄉朋友重分襟。
高山流水無人識,
海角天涯何處尋?
留取江南一片月,
夜來常照兩人心。
Tây phong tiêu táp phất cao lâm,
Khuynh tận ly bôi ngoại dạ thâm.
Loạn thế nam nhi tu đối kiếm,
Tha hương bằng hữu trọng phân khâm.
“Cao sơn lưu thuỷ” vô nhân thức,
Hải giác thiên nhai hà xứ tầm?
Lưu thủ giang nam nhất phiến nguyệt,
Dạ lai thường chiếu lưỡng nhâm tâm.
Gió tây hiu hắt thổi qua rừng cây cao.
Hãy cạn chén rượu biệt ly này rồi cùng nhau nói chuyện đến khuya.
Trai thời loạn nhìn thanh kiếm mà thẹn.
Chia tay bạn, ở đất khách, càng thấy bùi ngùi.
Khúc đàn cao sơn lưu thuỷ, ai người hiểu?
Rồi đây biết tìm anh nơi đâu ở góc bể chân trời?
Chỉ còn lại mảnh trăng phía nam sông
Đêm đêm soi chung tấm lòng hai ta.
Trang trong tổng số 1 trang (4 bài trả lời)
[1]
Gửi bởi Vanachi ngày 12/07/2005 22:12
Gió thu hiu hắt thổi rừng cao,
Cạn chén đêm khuya chuyện dạt dào.
Thời loạn nam nhi sầu đối kiếm,
Quê người bầu bạn tủi chia bào.
Cao sơn lưu thuỷ nào ai hiểu,
Góc bể chân trời biết kiếm đâu?
Còn đó Giang Nam trăng một mảnh,
Đêm đêm soi tỏ nỗi lòng nhau.
Gửi bởi Trương Việt Linh ngày 27/10/2014 08:54
Gió thu vi vút loạn cây rừng
Cạn chén trời khuya chuyện chửa ngưng
Đời loạn thân trai buồn đối kiếm
Quê người bè bạn não chia khăn
Non cao nước chảy không ai hiểu
Góc biển chân mây có lối tầm
Còn đó trời nam in bóng nguyệt
Đêm đêm chung sáng cả đôi lòng.
Gửi bởi PH@ ngày 03/05/2016 23:15
Đã sửa 1 lần, lần cuối bởi PH@ ngày 21/12/2017 09:26
Gió tây cây táp quét rừng sâu
Đêm chén biệt ly chuyện tới thâu
Trai loạn thẹn nhìn thanh kiếm chiến
Quê người chia tay nặng đầy sầu
“Cao sơn lưu thuỷ” ai người hiểu
Góc biển chân trời biết ở đâu
Lưu giữ Giang Nam trăng một mảnh
Đêm soi hai dạ sáng cùng nhau.
Gửi bởi Lương Trọng Nhàn ngày 21/05/2018 16:14
Đã sửa 1 lần, lần cuối bởi Lương Trọng Nhàn ngày 23/09/2019 06:21
Rừng cây hiu hắt gió tây qua.
Cạn chén biệt ly chuyện mút mùa.
Thời loạn trai nhìn thanh kiếm thẹn.
Chia tay đất khách, thấy buồn qua.
Cao sơn lưu thuỷ, ai người hiểu?
Góc bể chân trời tìm bạn đâu?
Còn lại nam sông trăng một mảnh,
Đêm về soi tỏ tấm lòng nhau.