Bình luận nhanh 0

Bạn đang bình luận với tư cách khách viếng thăm. Để có thể theo dõi và quản lý bình luận của mình, hãy đăng ký tài khoản / đăng nhập trước.

Ở thế làm chi nể mặt nhau,
Nào ai đã [...][1]
Người dù khoe lịch người rằng ngổ,
Ta chẳng phô phang, ta cũng mầu[2].
Ngựa mạnh đường dài, tua biết sức,
Phù thiêng[3] chân chậm, lọ là mau.
Trời còn đấy, đất còn đấy,
Bể biến, non dời, cạn lại sâu.


Theo Trình quốc công Nguyễn Bỉnh Khiêm thi tập (AB.635).

Bài này nói về thói đời đen bạc, bịp bợm.

Chú thích:
[1]
Bản Nôm bị rách, thiếu chữ.
[2]
Cao siêu, có phép lạ.
[3]
Phù là cái thẻ tre hay gỗ, trong giới đạo sĩ hay phương thuật gọi là bùa.


[Thông tin 1 nguồn tham khảo đã được ẩn]